NGƯỜI THỨ 41 - Trang 15

Giữa lúc ấy, một loạt súng dữ dội, từ phía đoàn người ngắt lời Ép-xi-u-

cốp. Tiếng đạn sủa phẫn nộ như chó cắn, và bên cạnh Ép-xi-u-cốp, một
người gục xuống, đầu chúi vào lớp cát, tay giang ra. Ép-xi-u-cốp gieo mình
xuống một khoảng trũng của cồn cát và càng hét dữ.

- Nằm xấp xuống! Bắn!
Một cuộc bắn giết loạn xạ bắt đầu. 
Từ sau những con lạc đà nằm phủ phục, bọn người kia vẫn bắn. Họ là ai

vậy? Những người Kiếc-ghi chăng? Không có lẽ! Đường đạn họ bắn ra
chính xác lắm.

Đầu đạn lẩn vào trong cát, ngay cạnh các chiến sĩ Hồng quân đang nằm

soài.

Tiếng vang trên thảo nguyên dội lại những tiếng súng nhưng dần dần,

hỏa lực phía đoàn lạc đà, yếu đi.

Các chiến sĩ Hồng quân nhảy vọt lại gần.
Còn cách ba chục thước, Ép-xi-u-cốp nhìn thấy, sau một con lạc đà, một

cái đầu đội mũ lông, một chiếc khăn len trắng, rồi một bên vai có đính băng
óng ánh vàng.

Ép-xi-u-cốp quát bảo Ma-ri-út-ka đang bò theo sau anh:
- Ma-ri-út-ka trông kìa, một tên sĩ quan!
- Tôi thấy rồi.
Người nữ chiến sĩ đàng hoàng ngắm và nổ súng.
Ngón tay Ma-ri-út-ka tê cóng vì lạnh hay vì cảm động mà run lên. Vấn

đề là khi Ma-ri-út-ka vừa mới lầm rầm đếm: “Tên thứ bốn mươi mốt này!
Đồ cá chết toi” thì tên quấn khăn len trắng đã nhỏm dậy và giơ súng lên.
Một chiếc khăn tay trắng bay phơ phất trên đầu lưỡi lê.

Ma-ri-út-ka quẳng súng xuống cát, phát khóc lên vì tức tối, tay gạt những

giọt nước mắt chảy trên khuôn mặt lem luốc.

Ép-xi-u-cốp chạy lại phía tên sĩ quan. Một chiến sĩ khác vượt lên, lưỡi lê

giơ cao, định phóng một nhát kết thúc. Chính ủy Ép-xi-u-cốp rít lên:

- Đừng có động đến nó! Phải bắt sống!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.