NGƯỜI TÌNH - Trang 22

có thể bị lạc trong đó, được chiếm cứ bởi những viên chức nơi những
nhiệm sở xa xôi. Họ chờ đợi, những người phụ nữ này. Họ mặc quần áo chỉ
để mà mặc thôi. Họ nhìn ngắm chính họ. Trong bóng mát của những ngôi
biệt thự, họ nhìn ngắm chính họ để sau này, họ mơ mộng ra những chuyện
tình lãng mạn, họ đã có những tủ quần áo khổng lồ, nhiều quần áo đến nỗi
họ không biết phải dùng vào việc gì, từng cái một thêm vào mãi như thời
gian, như những ngày dài chờ đợi. Một vài người trở thành quẩn trí. Một
vài người bị phụ rẫy vì một cô gia nhân trẻ tuổi biết giữ kín mồm miệng. Bị
bỏ rơi. Người ta có thể nghe lời nói va chạm vào họ, nghe âm thanh của cú
đấm. Vài người tự tử.
Sự tự phản bội này của phụ nữ này luôn luôn gây ấn tượng nơi tôi như một
lỗi lầm, một sự nhầm lỡ.
Người ta không cần phải khơi gợi dục vọng. Hoặc là điều đó đã ở trong
người đàn bà khêu gợi nó hoặc là nó không hiện hữu. Hoặc là nó ở đó,
ngay trong cái nhìn đầu tiên hoặc nó sẽ không bao giờ có. Nó là sự nhận
biết ngay tức khác về mối liên hệ dục tình hoặc nó không là gì cả. Ðiều đó
tôi cũng đã biết trước khi tôi kinh nghiệm nó.
Hélène Lagonelle là người duy nhất tránh thoát cái quy luật nhầm lẫn. Cô
lạc hậu, vẫn còn như con nít.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.