NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 34

- Bà chuẩn bị xong chưa?
Madeleine đang bồng đứa bé trong tay:
- Nói nhỏ nhỏ, kẻo đánh thức nó dậy. Nàng nhẹ nhàng trao đứa bé cho mẹ
nó, cử chỉ này làm anh phát cáu. Anh gom đồ ướt lại, đặt tờ bạc dưới ly
rượu còn đầy rượu và đi ra. Madeleine đi theo, anh hỏi giọng lạnh tanh:
- Bà cần tôi đưa đi đến đâu?
Madeleine lên xe, nàng đề nghị:
- Ðến nhà anh đi. Tôi nghĩ chắc anh cần thay đồ cho đàng hoàng. Phần tôi
không có gì quan trọng.
- Nhưng bà cũng cần cho tôi biết tên tuổi, địa chỉ?
- Ở đường Kléber. Tôi là bà Gévigne. Nhà tôi là kỹ nghệ gia đóng tàu.
- Tôi là luật sư Flavières.
Anh hạ kính xuống rồi nói với tài xế.
- Góc đường Maubeuge Lamartine.
- Anh cho tôi rõ điều gì vừa xảy ra.
- Tôi thì biết rõ bà định tự tử.
Anh đợi một lời phản đối.
- Bà nên tin tôi. Tôi đã hiểu rõ câu chuyện. Buồn hay thất vọng làm bà ra
thế?
Giọng nàng chùng xuống.
- Không. Không như anh nghĩ.
Một lần nữa, người đàn bà với cây quạt, một Madeleine khác người mới
ngày hôm qua đứng trước ngôi mộ bị bỏ quên.
- Tôi muốn nhảy xuống sông, nhưng xin thề là không rõ tại sao!
- Vậy còn lá thư?
Nàng đỏ mặt:
- Thư là gởi ông nhà tôi. Nhưng những điều tôi muốn nói với anh ấy có vẻ
kỳ quặc vì thế tôi...
Nàng quay mặt sang Flavières, đặt tay nàng lên cánh tay anh.
- Vâng có nghĩ rằng người ta có thể sống lại? Tôi muốn nói người ta có thể
chết rồi sống lại qua một hình hài khác. Vâng thấy đó. Vâng cũng không trả
lời được. Chắc ông cho tôi là một người điên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.