NGƯỜI TÌNH KỲ LẠ - BOILEAU - Trang 95

- Luật sư. Anh ta bận lắm?
- Phải. Anh ta suốt ngày bận rộn.
- Vậy hôm sau gặp lại cô được không?
Nàng không trả lời. Anh ve vuốt người nàng, nói nhỏ.
- Nếu có gì cần tôi. Phòng 17, nhớ đừng quên...
- Không... Bây giờ tôi phải trở lại gặp anh ta.
Almaryan đang hút xì gà và đọc báo Dauphine Libéré.
Trong thang máy anh hỏi gã nhân viên:
- Almaryan... Phòng nào?
- Thưa ông. Phòng số 11.
- Người đàn bà đi chung với ông tên gì?
- Renée Sourange.
- Có phải tên thật của cô ta?
- Chà. Ðó là tên trong chứng minh thư.
Trước khi đi ngủ, anh uống mấy ly nước lã, nhưng vẫn không làm sao xoá
được lớp sương mù đang quyện chặt anh. Anh phải thú nhận rằng anh đang
sợ hãi. Lẽ ra anh nên say, để tin chắc chắn là nàng và nàng cũng đã nhận ra
anh.
Hoặc nàng mất trí, hay đang đóng kịch. Hay nàng không phải là Madeleine.
Sáng hôm nay khi thức dậy, anh quyết định đi Nice để dưỡng bệnh. Anh
thấy buồn cười với câu chuyện hôm qua. Anh không có gì cần ở lại
Marseille. Sức khỏe trên hết và mặc người đàn bà giống Madeleine.
Nhưng anh lại chờ Almaryan đi khỏi để đến gõ cửa phòng nàng. Anh gõ
cửa như người rất thân thuộc.
- Ai?
- Flavières.
Nàng mở cửa, hai mắt đỏ hoe, gót chân nàng nhón lên và còn đang mặc áo
ngủ.
- Renée, có chuyện gì vậy?
Nàng lại khóc. Anh khép cửa và khoá lại:
- Nào cho biết tại sao?
Renée lắp bắp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.