NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 127

quá xa rời lý tưởng của tôi. Đứng dưới vòi nước nóng tắm xong, tôi có cảm
giác mình chỉ mới rửa ráy qua loa, chỉ sạch được ngoài da mà không hề có
cảm giác mình được thay da đổi thịt. Tôi vẫn hoài niệm nhà tắm công cộng ở
thị trấn huyện, ở đó có bể nước nóng và siêu nóng. Nếu xây một bể tắm to
như vậy và ngày nào cũng duy trì nước nóng liên tục, e rằng tôi không đủ
tiền, quyền của tôi lại càng không đủ. Người như tôi, có phấn đấu cả đời cũng
chẳng được làm quan, do vậy mà ý tưởng lợi dụng chức quyền để xây một bể
tắm trong nhà hầu như chưa bao giờ tồn tại trong đầu óc tôi, chỉ ký gởi hy
vọng vào việc mình có thể viết được một bộ sách vĩ đại nào đó, bán được
mấy triệu cuốn, thu nhập được hàng tỉ nhân dân tệ, lúc ấy mơ ước của tôi mới
có thể trở thành hiện thực. Lúc ấy, cửa nhà tôi sẽ rộng mở để đón chào quý
khách khắp nơi đến nhà tôi tắm nước nóng. Chúng ta vừa ngâm mình trong
nước vừa bàn luận chuyện văn chuyện đời. Ôi! Cuộc sống sao mà hạnh phúc!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.