NGƯỜI TỈNH NÓI CHUYỆN MỘNG DU - Trang 144

và tâm hồn đang phiêu diêu thì một hồ ly tinh phả ra mùi hương sực nức
dâng lên một bình Hoàng tửu Thiệu Hưng, lại thêm một đĩa lạc rang và một
đĩa đậu phụ. Sau khi thưởng thức cái đẹp mắt sáng răng trong từ hồ ly tinh,
trong trạng thái vô tri vô giác uống cạn bình rượu, men nồng ngất ngây vin
vào hồ ly tinh leo lên giường, trong cái se lạnh của mùa thu cùng giúp nhau
thoát y và sau đó là một trận điên loan đảo phượng, mưa móc chan hòa…
Cuối cùng hai thân thể ép sát vào nhau và giấc ngủ sẽ đến trong trạng thái rã
rời thân xác.

Chuyện này chỉ có thể có trong “Liêu Trai chí dị” và tôi cũng đã đọc từ

trong ấy mà chép ra. Nhưng trong cuộc đời này nếu có hạnh ngộ như thế thì
cũng không tiếc là đã sống được cả một đời người!

7. Trạng chửi Phan Kim Liên

C

on người vì sao phải chửi người khác? Vấn đề này thoạt nhìn thì

không thành vấn đề, nhưng để trả lời một cách chính xác thì thật không dễ
dàng gì, nhưng nếu trả lời một cách đại khái thì có thể được. Theo tôi, sở dĩ
người ta thường thích chửi người khác không ngoài việc trong lòng đang giận
dữ, hoặc trong đầu óc oán hận đang tích tụ, không nôn ra được thì không chịu
nổi. Chửi người khác là một cách phát tiết, là một cách tự vệ, là một phương
thức làm giảm bớt áp lực tâm lý, như là một hoạt động bản năng. Trẻ con học
nói, những câu nghiêm túc đứng đắn thường có một quá trình rất dài lâu mới
nhập tâm, nhưng những câu chửi thì chúng học rất nhanh, không ai dạy mà tự
biết, đúng là “không thầy chúng mày đều nên”. Chửi người không phải là
chuyện hay ho gì, nhưng trong cả một đời người, vô luận là thánh hiền hay
hào kiệt, có ai chưa từng chửi người, chưa từng nói một câu bẩn không? Chắc
là không! Khổng Phu Tử có chửi người không, tôi không có cách gì để khảo
sát được, nhưng những điều mà học trò ngài ghi chép có liên quan đến ngôn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.