NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 128

Frank Slaughter

Người tình tuyệt vời

Nguyễn Lan Đồng dịch

Phần 2 - Chương 5

Chương 5

Ông Girôlamô Belacmi ngồi thoải mái trên chiếc ghế bành thường dùng
trong văn phòng của nhà Belacmi, những người kế tục dòng họ Vexpucxi,
và âu yếm ngắm cô cháu gái. Ngồi chót vót trên một chiếc ghế đẩu cao
trước mặt ông, cô Luxia đang đọc một bức thư, thỉnh thoảng lại nhăn chiếc
mũi nhỏ xinh xắn lại, đó là để nhấn mạnh một câu nào trong đoạn. Ông
Belacmi ngắm cô với một niềm vui vô tận vì cô thể hiện một cảnh tượng rất
đẹp mắt. Khi cô im lặng, bức thư đã đọc xong. Ông khẽ nói:
- Cháu đã nói đúng, Luxia ạ. Nhà thần học trẻ tuổi này thú nhận rằng anh ta
đã giấu bức tranh ở tu viện!
- Khi ấy cháu đã biết chắc như thế, chú ạ.
- Nhưng anh ta không hề nói đến việc gửi nó tới cho chúng ta, – ông
Belacmi nhận xét. – Cũng không nói đến việc anh ta sẽ đích thân đến
Phlôrăngxơ.
- Anh ấy sẽ đến, – tiểu thư Luxia tuyên bố vẻ tin tưởng và chắc chắn.
- Ai đã lập số tử vi cho cháu thế, – ông Belacmi mỉm cười hỏi, – để cháu
cảm thấy vững tin ở tương lai như vậy.
- Chỉ do trực giác thôi ạ, – cô gái xinh đẹp trả lời và lắc đầu.
- Không thể lúc nào cũng dựa vào trực giác được.
- Với trực giác của cháu thì được đấy.
Ông chú Belacmi nhướng lông mày:
- Chúng ta sẽ chờ xem nhé, cô bạn nhỏ! Bây giờ thì cháu đi chỗ khác đi để
chú làm việc một chút.
Tuy nhiên, khi cô gái không ở đấy nữa, ông Belacmi quên vùi đầu vào đọc
những cuốn sổ lớn chồng chất trên bàn giấy của ông và tư lự nhấm nhấm
chiếc bút lông ngỗng. Sau giây lát suy nghĩ ấy, ông với tay lấy một tờ giấy
trắng, dúng bút vào lọ mực to bằng đồng đen và bắt đầu viết:
“Gửi ông Ăngtôniô Xecvêtut,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.