NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 187

Frank Slaughter

Người tình tuyệt vời

Nguyễn Lan Đồng dịch

Phần 3 - Chương 3

Chương 3

- Vẫn si mê tranh và hội hoạ sao, Tôniô?
Tiếng Giăng chen vào trong ý nghĩ của Ăngtoan.
- Ồ! Tìm đầu ra một con người thực như bức tranh này? – Anh hỏi lại,
giọng bối rối.
Giăng cười:
- Ồ! Có đấy, ông bạn ơi. Còn mình, mình thích sự hoàn hảo bớt đi và phần
duyên dáng tăng lên. À này, mình đã gặp ông Belacmi. Cậu đi Tây Ban
Nha với chúng mình hả?
- Cậu cũng đi à? – Ăngtoan ngạc nhiên hỏi.
- Tất nhiên rồi!
- Không thể như thế được. Mình không thể cho phép cậu làm việc ấy đâu.
Cậu đã hy sinh nhiều vì mình rồi.
Giăng cười thoải mái:
- Nếu thế thì cậu cứ yên tâm, vì chuyến đi này không phải vì cậu. Cha mình
đã rất vui lòng khi mình đề nghị ông cụ cho mình làm đại diện hãng của
ông ở Mađơrit.
- Thế việc cô Luxia cũng đi Mađơrít không có gì liên quan đến việc cậu
quyết định trở thành thương gia chứ, mình đoán như thế?
- Tuyệt đối không! – Giăng trắng trợn khẳng định. – Chỉ vì mình chưa bao
giờ đi Tây Ban Nha.
- Nếu thế thì tại sao không đi với gia đình Belacmi trong đoàn đi đầu tiên?
- Đấy… đấy chính là… điều mình định hỏi cậu… – hoạ sĩ nói, giọng kém
vững vàng.
Ăngtôniô mỉm cười:
- Cậu cứ đi đi, đừng lưỡng lự nữa. Mình không muốn là gánh nặng cho cậu.
Giăng đi ra, mặt rạng rỡ và tâm hồn thanh thản. Còn Tôniô, anh không cảm
thấy muốn đi nằm một chút nào và thong thả đi ra khu vườn xây kín, chạy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.