NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 185

khuyên anh đặt khoảng cách giữa anh và Pađu càng xa càng tốt. Vậy anh
còn tìm được cách gì hơn là đi Tây Ban Nha?
Tiếng nói của ông Girôlamô Belacmi đưa anh ra khỏi những suy nghĩ của
mình:
- Ông không cần trả lời ngay đâu, bác sĩ ạ.
- Xin ông thứ lỗi. Tôi nghĩ đến kết quả của một quyết định như vậy… Chắc
ông đã biết, diễn đàn của giáo sư giải phẫu học đã được dành cho tôi ở
Pađu.
Ông chủ ngân hàng nghiêm mặt:
- Nếu ông từ bỏ tất cả vì hết lòng với chú cháu tôi, chúng tôi thực tình biết
ơn ông.
Ăngtoan mỉm cười:
- Mọi sự diễn ra chắc theo chiều hướng tốt, thường thì như thế. Tôi đã học
được những điều tôi sẽ không bao giờ học được ở Pađu nhờ có bác sĩ
Đuyvan và bác sĩ Ăngbroadơ Parê. Vậy thì tại sao tôi lại không học đựơc
những điều mới nữa ở Tây Ban Nha?
- Thế là ông nhận lời?
- Rất vui lòng nhận. Nhưng tôi không thể đi ngay được do vết thương còn
đau và tôi cũng không muốn làm ông bị chậm trễ.
- Tôi đã xem xét vấn đề này, – người chủ ngân hàng nói. – Một tuần lễ nữa
chú cháu tôi phải đi, vì Đức Hoàng hậu Tây Ban Nha, chúng tôi có quan hệ
họ hàng xa với ngài qua gia đình họ Mêđixi, muốn ban ơn cho Luxia làm
nữ quan hầu cận người.
- Tôi có thể ở lại và đến chỗ ông sau không?
- Được chứ. Chúng tôi có một biệt thự ở gần biển, ông có thể nghỉ ở đấy
cho khỏi hẳn. Không khí biển sẽ rất tốt cho ông. Một trong các tàu biển của
tôi sẽ đi Bacxơlơn trong một tháng nữa: ông có thế đáp tàu ấy đến chỗ
chúng tôi ở Mađơrít.
Ăngtoan nghiêng đầu tỏ vẻ biết ơn. Khi ông Belacmi đi khỏi, anh ngồi trầm
ngâm rất lâu bức tranh đã trở về vị trí của nó trên tường phòng tranh. Anh
nghĩ rằng chung quanh anh tất cả đều đã thay đổi. Chỉ vẻ đẹp của nữ thần là
vẫn như thế, là bất tử. Trong căn phòng tranh tối tranh sáng mà bóng hoàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.