NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 186

hôn đang thong thả buông xuống, đôi môi của nữ thần hình như mỉm cười
dịu dàng cảm ơn anh, và anh cảm thấy thấm vào người một cái gì ấm áp,
thân thiết, một mối giao cảm tinh thần với nàng. Thế là những điều nghi
hoặc của anh dịu xuống. Nữ thần đã bí mật tiếp cho anh một sức mạnh mới.
Dù công việc gì đã tiến hành vì nàng, việc gì đã làm vì nàng đều đáng tôn
trọng; Lúc này Ăngtoan hiểu như thế. Chính nàng đã đưa anh từ Pađu đến
Vơnidơ, từ Vơnidơ đến Phlôrăngxơ. Vậy thì tại sao nàng lại không đưa anh
đến Tây Ban Nha?
Lúc này anh đã chắc chắn rằng số phận mình sẽ được hoàn tất theo một đồ
bản mà nét vẽ đã hình thành từ hôm anh giở cuộn tranh bụi bặm trong kho
của tu viện ra, và lặng lẽ thán phục, ngắm nghía lần đầu vẻ đẹp tuyệt kỳ của
Nữ thần.
Bức đồ bản ấy như thế nào, anh chưa có khái niệm gì về nó. Nhưng đồ bản
ấy tồn tại, được xác định mục đích cụ thể và anh sẽ chỉ biết nó qua từng
chặng đường đã vạch sẵn cho anh, không thể nghi ngờ gì về điều đó nữa.
Không còn nghi ngờ gì nữa, anh sẽ đi theo con đường ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.