NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 207

Frank Slaughter

Người tình tuyệt vời

Nguyễn Lan Đồng dịch

Phần 3 - Chương 7

Chương 7

Đi chưa được năm chục bước anh sững lại. Phía sau anh, Luxia đang gọi
anh giọng lo lắng và thất vọng. Khung cửa nhỏ đang mở và cô đang bám
vào cánh cửa. Khi Ăngtoan trở lại gần cô, anh thấy mặt cô không còn một
giọt máu. Cô lảo đảo chực ngã, anh phải nắm cánh tay cô đỡ lại.
- Có việc gì thế? Tôi có thể làm gì giúp cô?
- Vào nhanh lên… một việc kinh khủng và ghê sợ vừa xảy ra…
Ăngtoan bước qua cửa và nghe tiếng Luxia khoá cửa cẩn thận. Một người
đàn bà bé nhỏ hơn nhưng nhiều tuổi hơn Luxia đang đứng trên con đường
nhỏ, vặn hai tay vào nhau khóc nức nở, rõ ràng là cô ta đang cơn sợ hãi nên
bối rối không nói nên lời.
- Chị Maria đơ Paredet, – Luxia nói một cách vội vã, – đây là bác sĩ
Ăngtôniô Xecvêtut.
Ăngtôniô cúi chào. Người đàn bà cũng gật đầu chào như máy nhưng không
ngừng rên rỉ. Luxia lại vội hỏi tiếp:
- Ông ấy đâu?
- Ở trong nhà mùa hè.
Người đàn bà chỉ phía hoàng cung trong bóng đêm, toà nhà hình đen thẫm
và các góc cạnh nổi lên như vẽ.
- Đi lối này, Tôniô.
Cô cầm tay anh và dẫn anh đi nhanh theo lối đi rải sỏi vòng vèo giữa đám
cây. Maria Paredet đi lon lon sau họ tiếp tục than thở, vừa nói liên miên vừa
nức nở:
- Ông ta đợi cô về, Luxia. Họ ra hiệu và ông ấy tin tưởng nên đã mở cửa
cho họ. Thế là họ đâm ông ấy…
Trong gian nhà nhỏ, người đàn ông nằm trên đất tắm mình trong một vũng
máu to. Ăngtoan đi nhanh lại phía ông, lắng nghe nhiều hơn nhìn. Tại anh
đã được báo động bởi tiếng khò khè đưa lên ngực bị thương, một thứ tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.