NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 223

thương… Tôi thấy ông được thông báo thật tường tận, quá tường tận đấy.
Màu đỏ sẫm lan trên gò má của Anvarê, ông ta nhìn đi chỗ khác, mắt ông ta
đầy dối trá và quỷ quyệt. Tôniô nhẹ nhàng gợi ý:
- Có lẽ kẻ hành hung đã nói rõ với ông về tính chất vết thương hắn gây ra
cho hầu tước?
Toát mồ hôi vì căm giận đến điên cuồng, Anvarê lắp bắp:
- Cái đó có quan hệ gì đến ông? Việc chữa cho hầu tước Grigianva, ngài
Tổng trưởng của Đức vua đã uỷ thác cho tôi.
Mọi sự trở thành rõ ràng với Ăngtoan: bọn giết người đã biết việc mưu sát
của chúng thất bại và dùng chiến thuật mới. Vấn đề là giành lấy người bị
thương từ tay viên bác sĩ người Ý. Sau đó chuyển từ sống sang chết dễ như
chơi. Trích huyết, một vấn đề mà các thầy thuốc còn bất đồng ý kiến thời
bấy giờ, – rồi nới lỏng băng, lấy cớ là để cho dịch tiết ra, không thiếu gì
cách để giết mà không ai có thể kêu là giết người. Bằng bất cứ giá nào,
Ăngtoan phải giữ vững và giữ cho được người bị thương để mình chăm
sóc.
- Thế nào bác sĩ? – Anvarê nóng nảy nói, ông ta đã ra quân chủ bài và trở
lại thái độ cố ý láo xược.
- Hầu tước Đơ Grigianva là bệnh nhân của tôi. Tôi giữ ông ấy cho đến khi
tự ông ấy cho thôi việc, – Ăngtoan điềm đạm nói.
Nhưng Anvarê càng kiêu ngạo hơn bao giờ hết:
- Ngược lại, vì hầu tước không ở tình trạng tự quyết định được việc ấy,
người đại diện của Vua phải quyết định cho ngài.
- Nếu tôi từ chối không tuân theo?
Ăngtoan thất vọng cố trì hoãn thời gian, hy vọng rằng Luxia sẽ trở lại và có
thể đi mời Hoàng hậu đến cứu vãn tình thế.
Anvarê nhún vai:
- Vanđê sẽ đưa anh ra khỏi nơi này và bắt anh, theo lệnh giám mục tỉnh
Tôledơ. Vanđê!
Tên bụng phệ ti tiện đã đến gần Ăngtoan khi một giọng nói trong trẻo dõng
dạc cất lên:
- Dừng lại! Nhân danh Hoàng hậu!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.