NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 258

ngoài.
Do thắng lợi này người thầy thuốc Tây Ban Nha kia thu nhận được mối ưu
phiền sâu sắc vì hai nguyên nhân: về thể chất do bị nôn nao, về tinh thần,
do những dự định mờ ám bị sụp đổ.
- Xin bác sĩ cho phép! – Anvarê nói bằng một giọng không rõ ràng. – Tôi
có nhiều việc cấp tốc ở ngoài kia.
- Xin cứ tự nhiên, – Ăngtôniô nói và tiếp thêm: – Ông làm ơn báo cho ngài
Đôn Raphaen Grigianva biết chắc chắn rằng chú ông ấy sẽ qua khỏi.
- Tôi sẽ không quên. – Ông ta trả lời – Xin báo ngay tức khắc.
Chưa nói hết câu ông ta đã ở phía ngoài cửa. Ăngtôniô nhẹ nhàng quấn
băng quanh ngực bệnh nhân để giữ cho gạc khỏi bị xô lệch. Rồi anh ngước
mắt thấy Giăng đang mỉm một nụ cười kỳ quặc và Luxia thư thái.
Anh sang buồng bên để tắm rửa trong khi Giăng và những người hầu đặt lại
Đôn Pêđrô vào giường. Sau đó, họ đi mang theo chiếc bàn và vải bẩn. Khi
Tôniô đã sạch sẽ và y phục chỉnh tề xuất hiện, Luxia và Giăng đã đứng
cạnh giường.
- Tôniô! – Luxia kêu lên hai mắt sáng ngời vì vui vẻ, – trông kìa, ông ấy đỡ
trông thấy rồi!…
Cô chạy đến gần Ăngtôniô, quàng tay qua cổ anh và hôn anh.
- Mình cũng phải nghĩ cách để làm một nhà ngoại khoa mới được, nếu đây
là phần thưởng của mỗi ca mổ thành công, – Giăng thở dài, chế giễu một
cách thiện ý.
Luxia đỏ mặt:
- Tôi không tự chủ được vì thắng lợi của Ăngtôniô, Giăng ạ.
- Thì tôi cũng nói như thế mà, – hoạ sĩ kết luận.
Ăngtôniô nhìn hầu tước đang ngủ. Anh cảm thấy vô cùng hài lòng dù mệt
nhọc. Anh đặt tay lên trán Đôn Pêđrô đã thấy bớt nóng. Những giọt mồ hôi
lấm tấm trên da hứa hẹn cơn sốt sắp lui.
- Khá hơn chứ, Tôniô. Thế là lúc này cậu chắc chắn không thể bị buộc tội
giết người nữa nhé.
- Cậu có tin mình hay không thì tuỳ cậu, thực tình mình hoàn toàn quên chi
tiết ấy! Việc mổ choán kết tâm trí mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.