NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 265

xem xét lại lời anh nói vì chặng đường đi từ Pađu đến Sămpen và từ
Sămpen đến Mađơrit khá xa, mà mối quan hệ giữa nước Tây Ban Nha theo
Gia tô giáo vốn nghiêm ngặt và rất không bình thường đối với Tân giáo.
Nhưng trong một ngày trước đây, ở trong vườn tu viện, Ăngtoan đã quyết
định không bao giờ trốn tránh hồi ức về những điều xảy ra cho Misen. Con
xúc xắc đã được gieo rồi. Anh đã chọn số phận của mình, anh sẽ không bao
giờ làm ngược lại, dù có xảy ra sự việc gì đi nữa.
- Người bị thiêu là Misen Xécvê, anh của tôi, – anh trả lời minh bạch.
Những ngón tay như khúc dồi của giám mục nắm lấy chiếc thập ác bằng
vàng đeo trên cổ, ông nói:
- Ồ! Rất lý thú đấy.
Mắt con người này nhỏ và quỷ quyệt chăm chú nhìn Ăngtoan:
- Chắc ngẫu nhiên mà cả hai người đều học ngành y.
- Cha mẹ tôi muốn tôi thành giáo sĩ. Tôi đã học luật đạo ở Pađu. Nhưng sự
ham thích môn cơ thể học là nguyên nhân làm cho đời tôi đổi hướng và tôi
đã học y khoa.
- Bác sĩ Vêdan có viết một cuốn sách về cơ thể học.
- Vâng. Cuốn Phabrica. Tôi đã nghiên cứu và sử dụng cuốn ấy cho bài
giảng của tôi ở Pađu.
Đôn Điêgô hỏi:
- Điều gì đã làm ông rời trường đại học? Và ông rời trường đại học như thế
nào?
Ăngtoan lưỡng lự giây lát. Nói ra sự thực sẽ có tai hoạ. Tuy vậy anh muốn
cố gắng để ít xa sự thực. Anh đánh liều:
- Ông Girôlamô Belacmi đề nghị tôi đi với ông ấy theo danh nghĩa thầy
thuốc riêng và điều kiện đặt ra rất hấp dẫn. Tôi cho rằng nhân dịp có mặt ở
Mađơrit tôi có thể học tập được về ngành y và khoa ngoại theo các quy tắc
thực hành ở đất nước Người.
- Quyết định đáng khen! – Giám mục tán thành. – Tham vọng rất đáng
khen. Nhưng ta hy vọng ông không vì thế mà quên dự định trở thành giáo
sĩ.
Người nặng nề quay đi để ra cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.