NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 287

phồng rung động.
Rồi Vêdan và Ăngtoan cúi xuống giường khám người bệnh rất cẩn thận.
Tình trạng cô ta đúng như Vêdan đã nói: một trạng thái liệt kỳ lạ làm cho
phần cơ thể từ dưới rốn trở xuống không động đậy được và cũng không còn
cảm giác. Lấy kim châm vào da, không một chút phản ứng. Cô bị mất cảm
giác hoàn toàn, như cô Ania trong lúc Lôđôvixi Anhôlô giữ ở tình trạng bị
thôi miên, Ăngtoan nghĩ như vậy.
- Lạ thật, – anh khẽ nói, – Cô ta có vẻ như bị thôi miên.
- Tại sao anh lại nói như thế, – Vêdan ngạc nhiên hỏi. – Vậy thì cô ta bị
thôi miên như thế nào và do ai? Không có pháp sư trong trường hợp này
đâu…
- Có lẽ không phải là không thể đi đến tình trạng này do chính bản thân
mình. – Ăngtoan khẽ nói.
Hai mắt Vêdan sáng lên hy vọng, ông gợi ý:
- Cậu có thể làm hết trạng thái bị thôi miên do cậu gây ra, vậy thì cậu có thể
giải thoát tình trạng này được không?
- Tôi cũng đang tự hỏi mình như vậy.
- Lạy Thánh Maria! Nếu thế thì quả là phép lạ.
- Thầy có muốn xem tôi làm thử không?
- Lạy chúa! Thử đi! Thử cách gì cũng được! Phải thử mọi cách để chữa cho
khỏi bệnh tê liệt này.
- Nếu vậy cần nói cho bà mẹ biết. Tôi không hề muốn bị buộc tội là dùng
yêu thuật.
Nhưng bà Maria đã quá u uất nên không phản đối lại bất cứ cái gì có thể
làm con gái bà giảm bệnh.
Ăngtoan quay lại gần giường và nhìn thẳng vào mắt cô gái:
- Cô có muốn tôi giúp cô làm nhẹ bệnh không, cô Catơrin? – anh hỏi.
Anh nhắc lại câu hỏi hai lần.
Lần này cô mở to mí mắt và mắt cô bắt gặp mắt người thầy thuốc, trông cô
thoáng có vẻ sợ sệt. Hình như cô sợ anh sẽ có thể chữa khỏi thực sự bệnh
liệt cho cô.
- Nếu cô tin tôi, tôi sẽ có thể làm cô nhẹ bệnh. Cô không sợ gì cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.