NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 289

bản thân anh, có thể thôi miên cô, có lẽ anh chế ngự được cô và bắt cô tuân
theo.
- Đợi một chút, – anh nói với Vêdan, – có lẽ tôi biết cái rắc rối rồi.
Anh cúi gần xuống chỗ cô gái đang nằm:
- Cô Catơrin, cứ tiếp tục nhìn ngọn nến nữa đi. Đừng rời mắt ra lúc nào cả.
Mắt cô Catơrin đang lưỡng lự, lơ đãng, lại như gắn vào ngọn nến. Antôniô
đứng theo hướng có thể nhìn vào tận đáy mắt cô. Rồi nhẹ nhàng, đều đều,
anh khẽ khuyến khích cô:
- Cô đang ốm rất nặng, cô Catơrin ạ, tôi sẽ chữa cho cô khỏi bệnh. Một bạo
lực xấu xa đã thâm nhập vào tinh thần và thể xác cô. Tôi sẽ mở một con
đường cho nó rời bỏ cô.
Ngạc nhiên, anh thấy môi người ốm động đậy và cô khẽ nói nhỏ:
- Tôi biết, tôi biết.
- Cô đang buồn, – anh nói tiếp vẫn bằng giọng thuyết phục ấy. – Tinh thần
cô lúc này đang rời khỏi cơ thể cô, và trong thời gian này, những quyền lực
xấu đang bị đẩy ra.
Bà Maria cũng thôi rên rỉ và mếu máo, bị mê hoặc bởi cuộc chiến đấu đang
diễn ra trước mắt bà, giữa người con gái đẹp nằm bất động ở giường, ngọn
nến bé tí và những lời đều đều, nghiêm khắc, chê trách của Ăngtoan bắt cô
phải thư thái lại.
- Cô có cảm thấy tinh thần cô đã thoát khỏi cơ thể cô không?
Đầu cô gái phác một cử động khẳng định, hai mí mắt cô chớp chớp rồi hạ
thấp xuống như đang ngủ, hơi thở nhẹ nhàng và đều đặn.
- Cô có nghe tiếng tôi nói không, cô Catơrin?
- Có, tôi có nghe ông nói.
Câu trả lời lần này được nói bằng một giọng trong trẻo. Sự thay đổi đột
ngột và rõ ràng quá làm cho Vêdan giật mình, và người mẹ thở hổn hển vội
nguyện cầu Chúa:
- Lạy Thánh Mẫu!
Niềm vui tràn ngập như nâng bổng Ăngtoan lên: anh đã giải thoát được
tiếng nói của bệnh nhân. Việc điều trị tiếp tục sẽ có kết quả tốt như thế
không? Anh cẩn thận kiểm tra lại giọng nói của mình khi anh nói tiếp:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.