NGƯỜI TÌNH TUYỆT VỜI - Trang 427

- Và anh đã biết rõ hình phạt đó là gì, tôi chắc chắn thế?
Ăngtoan gật đầu.
Hình phạt ấy là chết trên giàn thiêu, không được hưởng cả sự khoan dung
của chiếc dây thòng lọng.
- Anh đã sẵn sàng để ký chưa?
- Không, – người tù lầm lỳ nói. – Đó là điều dối trá kinh tởm chưa từng
thấy.
Xăngtốt mỉm cười một cách độ lượng như đối với đứa trẻ trái tính:
- Tôi cũng biết trước phần nào sự bướng bỉnh của anh, bác sĩ ạ.
Ông ta quay về phía tên đao phủ đang đứng đợi và ra lệnh:
- Đưa nữ tù nhân ra.
Cửa mở ra và một phụ nữ bị đẩy mạnh vào, cô mặc chiếc áo vải thô của các
nữ tù ở Cada Xăngta, Ăngtoan hiểu ngay tại sao linh mục Phêlíp Xăngtốt
lại tự tin đến thế, chắc chắn đến thế rằng ông ta sẽ bắt được tù nhân làm
theo ý muốn, vì chính Luxia đang đứng đấy, tái xanh, kiêu hãnh, đầu ngẩng
cao, vô cùng lộng lẫy dù dưới bộ y phục ghê tởm ấy.
- Anh muốn điều gì, bác sĩ? Ký bản thú tội? Hay trông thấy cô bé xinh đẹp
này bị bóp vụn trên giá tra tấn?
Ăngtôniô nhìn linh mục Phêlíp Xăngtốt, ngay lúc này anh cũng chưa thể tin
được rằng sự tàn ác như vậy, sự khinh thường tất cả những gì đại diện cho
Chúa và người con duy nhất của Người, lại có thể tồn tại dưới bộ quần áo
của người thờ Chúa. Trong mắt Xăngtốt không có tình thương một cách
quỷ quái trước sự kinh hoảng và đau khổ của con người, giống như anh đã
trông thấy vẻ ấy sáng lên trong mắt linh mục Inhaxiô Môlina. Lần này thì
thế là xong. Không còn gì hy vọng cho Luxia và cả cho anh, không có một
chút xót thương nào ở những con quỷ mặc áo vải len thô ấy.
- Cô Belacmi vô tội, – Ăngtoan nói giọng khàn khàn. – Ông buộc tội cô ấy
vì lẽ gì?
- Chúng ta sẽ xem xét, – Linh mục Xăngtốt nói chỉ có thể chắc chắn sau khi
khảo cung cô ta.
Tiếng ông ta vang lên trong phòng:
- Vệ binh, lột quần áo và treo vào ròng rọc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.