yêu của mình. Anh nghe thấy tiếng kêu lo sợ và kinh hãi của nàng “Tôniô!
Tôniô!”, thấy tiếng kêu ấy xa dần và mất hẳn. Tiếng sét và những bàn tay to
lớn đã tách rời họ ấy đã ném anh, chính anh, quỳ xuống đất. Còn nàng,
nàng lúc này đã ở xa, đang vùng vẫy trong tay một nhân vật kỳ lạ có cái
đầu đười ươi. Con quỷ hiện từ đáy sâu của địa ngục lên ấy, nó đang cười
vui một cách ma quỷ, con quỷ bi đát này chính là sự hiện hình của cha
Phêlíp Xăngtốt.
Trông thấy bộ mặt ấy, sức khoẻ Ăngtoan hồi phục ngay và anh phóng theo
dấu vết của tên cướp đoạt phụ nữ, hơi thở anh dồn dập, mồ hôi tràn xuống
gần loá mắt, tim đập mạnh đến nỗi như muốn bật khỏi lồng ngực. Loạng
choạng, hổn hển, kiệt sức, anh ngã xuống đất, vất vả mới quỳ lên được và
cứ lết như thế khoảng vài thước rồi lại ngã xuống, mặt úp xuống cát. Khi
anh có thể, không phải là nâng người lên mà là ngẩng mặt lên, anh chỉ còn
trông thấy ở đằng xa, rất xa, con đười ươi đang chạy trốn, đem theo cái mồi
của nó. Một lúc sau, chỉ còn lại một khối lờ mờ ở chân trời, một khối vừa
mờ vừa nhỏ đi từng giây phút. Rồi không còn gì hết. Chân trời trống rỗng.
Và chỉ còn lại nỗi xa vắng, lặng lẽ và đau đớn.
Bỗng hai tai như bừng tỉnh vì một giọng nói khác, rất gần:
- Loã thể! Hắn loã thể kìa! Thật hổ thẹn! hổ thẹn cho hắn…
Tiếng nói quen thuộc, lanh lảnh mà sự khinh mạn chua chát nện vào tai
anh. Anh nhận ra Luxia Belacmi đang đứng trên cây, người trùm kín trong
chiếc áo choàng dài nàng đã mặc khi ở trong vườn và chỉ để hở bộ mặt trái
xoan mờ mờ. Nàng giơ ngón tay đe doạ anh trong khi miệng nhắc lại những
lời xỉ vả không kém gay gắt. Vô cùng hổ thẹn vì những gì nàng nhìn thấy,
Ăngtoan đứng lên muốn tìm cái gì đó để che đậy tình trạng loã thể của
mình nhưng không tìm được gì cả. Khi ấy nhịp độ nói càng nhanh hơn, lời
xỉ mắng càng mạnh hơn và không bao lâu giọng nói cay chua càng kịch liệt
đến mức như khoan vào nhĩ tai anh và xé óc anh một cách đau đớn.
Mồ hôi đầm đìa nhưng người lại lạnh giá, tay bám vào chăn, nệm, tim đập
thình thịch, Ăngtoan tỉnh hẳn và thấy người vô cùng nhẹ nhõm vì mình vừa
qua một giấc mơ khủng khiếp.
Anh với vội chiếc áo mặc vào người đang giá lạnh, tay ôm đầu, anh đợi cho