NGƯỜI TÔI YÊU, NAY ĐÃ BẠC ĐẦU - Trang 32

"Đêm hôm khuya khoắt, làm phiền em rồi, bây giờ em rảnh không?

Có tiện nói chuyện không?"

Người đàn ông ở đầu bên kia cười: "Thầy đừng khách khí như vậy, có

chuyện gì thì thầy cứ nói đi ạ."

Giang Trọng Lâm bảo: "Tôi muốn sửa đổi một chi tiết trong bản di

chúc mà tôi từng lập cách đây một năm."

"A, ra là vậy, thầy muốn sửa phần nào thế ạ?" Người đàn ông ở đầu

bên kia có chút tò mò.

Giang Trọng Lâm: "Về người thừa kế tài sản của tôi."

***

Tối hôm qua Du Dao ngủ rất trễ, thế nên, khi bị người nào đó lay tỉnh

vào sáng sớm, cô cảm thấy đau đầu, gân xanh trên trán giật giật. Cô nhíu
mày mở mắt ra, trông thấy một bà cụ ăn mặc thời trang đang đứng trước
giường mình, mang vẻ kích động rưng rưng nước mắt mà lay cô thật mạnh.

Tuy nói người nọ là một bà cụ, nhưng trên thực tế, nhờ bảo dưỡng tốt

và nhuộm tóc đen nên bà thoạt nhìn có vẻ không quá già. Nhưng dù sao bà
cũng đã có tuổi, liếc qua vẫn khiến người ta nghĩ đến hai chữ "bà cụ".

Du Dao cảm thấy mờ mịt trong giây lát, không biết người này là ai,

nhưng ngay sau đó, cô tìm được những đường nét quen thuộc trên gương
mặt bà cụ.

Bà cụ kích động nhìn cô, hô lên: "Dao Dao!"

Du Dao trợn tròn mắt: "A Quân?"

Cụ bà gật đầu thật mạnh, nước mắt tí tách rơi xuống, nghẹn ngào nói:

"Là mình, là mình đây!"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.