NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 37

Mùi cơm chiên trứng từ từ lan tỏa, căn nhà không lớn, mùi hương

nhanh chóng khuếch tán đi. Bữa cơm này Chu Duyên Xuyên ăn hai chén
lớn.

Ăn cơm xong, mưa bên ngoài có xu thế nhỏ lại, anh cũng phải đi.

Hà An Nhiên tiễn anh tới cửa.

"... Hẹn gặp lại." Hà An Nhiên nhẹ giọng nói.

"An Nhiên."

"Vâng?" Hà An Nhiên ngẩng đầu nhìn anh.

Chu Duyên Xuyên nhìn con người trước mắt.

"Ngủ ngon."

Hà An Nhiên ngẩn ra: "Ngủ ngon."

...

Ngoài hành lang tối đen, mang theo mùi tanh của mưa. Bên ngoài là

tiếng mưa rơi tí tách, Chu Duyên Xuyên mở cánh cửa thủy tinh để đi xuống
cầu thang.

"Cộp cộp cộp" tiếng bước trong hành lang trống trải vắng vẻ khiến

người ta sinh ra sợ hãi.

Vừa rồi lúc ở nhà cô, thật ra anh muốn hỏi cô, bảy năm trước vì sao lại

đột nhiên rời đi như vậy. Lời đã đến bên miệng nhưng anh lại không hỏi ra.
Trực giác nói cho anh biết, chuyện này chắc chắn sẽ không đơn giản như
vậy, nếu muốn truy hỏi, nhất định sẽ liên lụy đến rất nhiều người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.