NGƯỜI TRONG LÒNG - Trang 380

“Buổi tối anh ở một mình à?”

“Ừ.”

“Hay là tôi ở lại…”

“Không cần, cô về đi.” Từ Diễm nói rất kiên quyết.

Bùi Nhạc ngẫm nghĩ, sau đó đứng dậy: “Vậy được, ngày mai tôi lại

đến thăm anh.”

“Bùi Nhạc.” Từ Diễm gọi cô.

Bùi Nhạc cười quay đầu lại: “Sao thế?”

“Ngày mai cô vẫn không nên đến thì hơn.”

Nụ cười trên mặt Bùi Nhạc lập tức tan biến.

“Từ Diễm, lời này của anh là có ý gì?”

Từ Diễm cũng ý thức được câu nói này của mình quá trực tiếp.

“Không có gì, là tôi không muốn phiền cô thôi, hơn nữa cô còn có

công việc của mình.”

“Từ Diễm, nếu anh chỉ lo lắng cái này, vậy thì tôi có thể nói rõ với

anh, không cần phải lo, tôi không sợ phiền.”

“Bùi Nhạc…”

“Được rồi, anh không cần nói nữa, tôi phải đi trước đây, ngày mai gặp

lại.” Nói xong, Bùi Nhạc không cho anh cơ hội mở miệng nào nữa, cô lấy
túi xách, sau đó đi thẳng ra bên ngoài. Cho đến khi hoàn toàn ra khỏi hành
lang có phòng bệnh của Từ Diễm, cô mới đi chậm lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.