Mấy người họ cùng đi nhìn nơi sắp sửa thi công.
“Chị Duyệt, nơi này so với em tưởng tượng còn lớn hơn.” A Miên líu
lưỡi.
Tôn Duyệt nhìn nơi này, cũng cảm thấy tuyệt vọng, thật sự là rất lớn.
Nhưng lớn thì lớn, liên thủ lại thì vẫn có thể.
Tất cả bức tường đều là màu trắng sạch sẽ, khiến người ta liếc mắt một
cái là đã có cấu tứ [1] trong đầu.
[1] Cấu tứ: suy nghĩ, xác định và tổ chức cả hai mặt nội dung lẫn nghệ
thuật trong quá trình chuẩn bị, sáng tác một tác phẩm
Hà An Nhiên đi đến ven tường, duỗi tay sờ soạng vài cái. Cảm giác
không tồi, cũng không có chỗ lồi chỗ lõm.
“An Nhiên, làm gì thế?”
“Thử chất lượng tường một chút.”
Trong hợp đồng có một điều khoản là trong vòng ba năm sau khi hoàn
thành các bức tranh, nếu sơn xuất hiện hiện tượng bong tróc hoặc nứt nẻ thì
bên Ất phải phụ trách tu sửa miễn phí. Điều kiện tiên quyết là nếu do chính
chất lượng của tường hoặc một số vấn đề đặc biệt về môi trường khiến sơn
phai màu, bong tróc, thì bên Ất không cần phụ trách. Phòng làm việc Lục
Nhiêm là bên Ất nên cô cần phải kiểm tra đo lường chất lượng tường trước.
“Chất lượng của tường cũng không tệ lắm, chỉ cần chúng ta làm tốt,
hậu kỳ sẽ không xuất hiện vấn đề.”
“Đúng rồi, lúc nào sơn acrylic [2] chúng ta đặt mới đưa đến?”
[2] Sơn acrylic: Sơn acrylic là một loại sơn khô nhanh làm bằng bột
màu lơ lửng trong nhũ tương polymer acrylic. Sơn acrylic hòa tan trong