NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 125

Ở nơi đó, có thể phát hiện ra thứ gì không?

Ánh mắt cô ngưng lại, bước chân kiên định đi về phía đó, bởi vì ban

ngày đã thăm dò rất nhiều lần, cô mau chóng đến đó, hơn nữa còn luôn chú
ý đến động tĩnh xung quanh.

Bên ngoài viện này trơ trụi, lá khô và bùn đất quyện vào nhau, trong

không khí có mùi thối rữa nhàn nhạt, loại mùi này không khiến người ta
chán ghét, nó đến từ tự nhiên, chứ không phải đến từ người, thế nên không
cần vào viện này thì đã có thể biết được, viện này và Đào Nhiên Hiên nhất
định có sự khác biệt.

Lâm Văn Trúc nhìn ba chữ trước viện – Bích Lạc Hiên.

Bích lạc vốn chỉ trời xanh, vậy mà khi dùng, nó thường kết hợp với

hoàng tuyền, bởi thế dần dà, cũng bị coi là thứ không may mắn.

Vừa giây trước ở trên trời xanh, giây sau đó đã xuống hoàng tuyền,

không phải là không may hay sao?

Lâm Văn Trúc vẫn đẩy cửa viện ra, đi vào, trong không khí truyền đến

mùi nấm mốc ẩm ướt, như đang tuyên bố ở đây đã lâu không ai ở, khác với
Đào Nhiên Hiên được quét tước sạch sẽ, nơi này không có ai quét dọn, là
không ai hỏi thăm thật sự.

Người sống ở đây là ai?

Kết cấu của Bích Lạc Hiên khác với Đào Nhiên Hiên, nơi này lớn hơn

rất nhiều so với Đào Nhiên Hiên, cũng lớn hơn rất nhiều so với Lan Đình
Hiên và Tà Vũ Hiên, đây là…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.