NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 331

Lâm Văn Trúc ngước mắt lên bầu trời, nhìn chăm chú vào mặt trăng

giống vòng tròn kia. “Em từng nghe nói mặt trăng thực ra không phát sáng,
ánh sáng của nó đều đến từ chỗ mặt trời. Anh nói xem nếu có người cũng
giống như mặt trời, không chỉ tự phát sáng mà còn mang lại ánh sáng cho
người khác, khiến người ta đều tưởng là mặt trăng biết phát sáng, người
như thế có phải rất tài giỏi không?”.

“Ta chưa từng nghe bao giờ. Mặt trăng không biết phát sáng sao?”

Lâm Văn Trúc ngạc nhiên nhìn hắn, “Tam thiếu thật sự chưa từng

nghe?”.

“Chưa.”

Lâm Văn Trúc hơi thất vọng, rồi mau chóng che giấu đi, “Em vốn còn

muốn để tam thiếu chứng thực chút xem cách nói đó có đúng không nữa!”.

“Thế thì phải đợi ta nghiên cứu một phen rồi mới có thể cho em câu trả

lời được.”

Trăng thanh tròn trịa, rượu ngon trôi xuống cổ họng, Lâm Văn Trúc sinh

ra kích động trước nay chưa từng có, muốn nói ra bí mật cất giấu sâu trong
nội tâm cho hắn biết, bất tri bất giác cô đã uống ba chén rượu.

“Em còn uống nữa sẽ say đấy.”

“Không phải có anh sao?”

“Ta đâu biết hầu hạ em?”

“Nhưng anh sẽ không vứt em lại bỏ mặc em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.