NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 348

Nếu không phải vì tình cảm đặc biệt của Lâm Văn Trúc với La Tú Vân,

ngoài ra cô còn muốn tìm ra người đứng sau nên tình cờ tới Bích Lạc Hiên,
vậy thì căn bản không cần Thái Họa hóa trang thành ma quỷ, chỉ dựa vào
một vài tiếng khóc, một vài dấu chân khó hiểu, thậm chí một vài tiếng kêu
kì dị, thế thì đã đủ để khiến cô dẹp đường hồi phủ rồi.

Thái Họa cắn môi không lên tiếng.

Lâm Văn Trúc hít sâu một hơi, “Hai người giả thần giả quỷ đều dùng đồ

của tam thiếu phu nhân đúng không! Đúng là nha hoàn tốt người được cứu
tốt đấy”.

Sự châm chọc này, càng khiến Bích Nhu và Thái Họa không thể nói gì.

Mắt Thái Họa ngây ra, mắt Bích Nhu thì ngập nước mắt, nếu không phải là
bất đắc dĩ, có ai muốn dùng phương thức này mà sống thoi thóp? Bích Nhu
đã từng nghĩ rất nhiều cách, hi vọng có thể đưa Thái Họa ra khỏi phủ,
nhưng lúc thật sự muốn thực thi thì mới biết nó khó đến mức nào, người
gác cổng ai ra ai vào đều kiểm tra vô cùng nghiêm ngặt. Bích Nhu ở phủ
Thanh Sơn đã bao năm thì mới tìm được việc ở nhà bếp, giúp ra ngoài mua
đồ, cũng vì thế, mới thật sự đánh mất tâm tư đưa Thái Họa đi.

Trước đây lúc không thể ra ngoài, luôn cho rằng chỉ cần có thể ra ngoài,

đến lúc đó để Thái Họa hóa trang thành mình trốn ra ngoài, rồi mượn cớ
mình căn bản không ra ngoài vu cáo thủ vệ nhớ nhầm. Đâu biết được, đám
thủ vệ sẽ được thông báo có ai ra ngoài, một khi tin tức ghi chép không
khớp nhau thì sẽ lập tức giam người, hơn nữa người giống như Thái Họa
không thể một mình ra ngoài, nhất thiết phải được người quản việc lâu năm
dẫn ra ngoài, còn về chuyện như đưa chị em đi dạo gì đó thì nghĩ cũng
đừng nghĩ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.