NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 347

“Cô ấy là ai?” Lâm Văn Trúc chỉ có một câu hỏi này.

Cô gái hít mạnh một hơi, “Bích Nhu, đừng cầu xin cô ta nữa”.

Nếu Lâm Văn Trúc đã đoán ra, nhưng lại không vạch trần ngay mặt,

ngược lại chờ hai người họ để lộ ra dấu vết, điều này chứng tỏ cô ta không
có ý định báo thẳng cho tam thiếu, cô ta có tính toán riêng.

Bích Nhu chỉ có thể lẳng lặng rơi nước mắt.

Cô gái chậm rãi bò dậy, nhìn chằm chằm vào Lâm Văn Trúc, “Tôi là nha

hoàn của tam thiếu phu nhân, tên Thái Họa”.

Chương 34: Đem đốt bức tranh

Đêm tối tĩnh lặng, Thái Họa mặc một chiếc váy trắng dài, đầu tóc rối

loạn, khuôn mặt bị vẽ trắng bệch, thật sự giống một oan hồn, không cần
nhiều lời đã khiến Lâm Văn Trúc nhìn rõ bóng ma đó là ai. Cố ý vẽ thành
như vậy, có lẽ là muốn dọa Lâm Văn Trúc bỏ đi, đâu biết được cô căn bản
không tin chuyện ma quỷ, lần đầu tiên đến Bích Lạc Hiên này cô đã bắt đầu
hoài nghi tất cả.

Bích Nhu thấp thỏm không yên nhìn Lâm Văn Trúc, đại não trống rỗng,

muốn cô giơ cao đánh khẽ bỏ qua cho mình và Thái Họa, nhưng lại không
nói nên lời.

Lâm Văn Trúc yên lặng quan sát Thái Họa, qua một lát mới nghiêm túc

bình luận, “Vẽ không tệ”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.