NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 346

Lâm Văn Trúc không để ý đến lời cầu xin của Bích Nhu, “Cô ấy là ai?”.

Bích Nhu không hé răng.

Lâm Văn Trúc cũng mặc kệ thái độ của hai người họ, “Bích Nhu, lần đầu

tiên tôi gặp cô, cô nói cô đang cúng bái tam thiếu phu nhân, nhưng trên đất
rõ ràng có hai xấp tiền giấy, một xấp là cô đốt, một xấp khác là người khác
đốt… Bích Lạc Hiên này mặc dù nhìn từ bên ngoài thì không có gì khác
những viện khác, trên thực tế thì lại có một vài khác biệt nho nhỏ. Bích Lạc
Hiên có phòng bếp riêng, nó được thiết kế từ lúc xây phủ, bởi vì đây là một
viện chính. Những viện khác, cho dù là phòng bếp của Lan Đình Hiên cũng
là sau này mới xây, cho nên Bích Lạc Hiên này có một giếng nước, nhưng
những viện khác thì lại không có. Hai người cố hết sức không động vào tất
cả mọi thứ ở đây, khiến nơi đây nhìn có vẻ giống như nơi vẫn không có ai
ở, nhưng có vẻ lại quên mất phải xử lý giếng nước… Giếng nước đó vẫn
luôn có người sử dụng, Bích Lạc Hiên này sao lại không có người ở cho
được?”.

Bích Nhu trợn tròn mắt, “Cô đã sớm biết rồi?”.

“Nếu tôi không biết, tôi sẽ chủ động để cô đến bên cạnh tôi, cố ý không

cho cô rời đi sao?” Lâm Văn Trúc nhìn về phía cô gái vẫn không nói
chuyện, “Cô ấy không dám ra ngoài, ăn mặc đều do cô lo liệu, tôi không
cho cô rời đi, cô không thể nào đưa đồ ăn cho cô ấy, đương nhiên sẽ nóng
vội, một khi nóng vội thì sẽ phạm sai lầm”.

Bích Nhu đột nhiên bừng tỉnh, sau đó lại hơi sợ hãi, “Lâm tiểu thư…

Bọn tôi không làm hại người khác, cũng không muốn dọa người khác, chỉ
là… chỉ là hi vọng mọi người đừng đến Bích Lạc Hiên mà thôi, cầu xin cô,
cô có thể coi như chuyện hôm nay chưa từng xảy ra không, bọn tôi đảm
bảo sau này sẽ không giả thần giả quỷ nữa”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.