NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 372

Bích Nhu ấp a ấp úng, “Cô… khác với bọn tôi”.

Lâm Văn Trúc nhếch khóe miệng, “Ở vị trí nào thì làm tốt việc của vị trí

đó, lo tốt cho mình là được. Cô muốn tôi lôi kéo tam thiếu đối đầu với
Đặng Thanh Vân, thậm chí đánh bại Đặng Thanh Vân, khiến cô ta đau khổ.
Sao cô không nghĩ thử xem, cô ta có thể ở bên tam thiếu bao năm như thế,
chỉ sinh hạ một đứa con duy nhất, cô cảm thấy cô ta là một người phụ nữ
bình thường ư? Hôm nay tôi chẳng qua chỉ thăm dò cô ta một chút thôi,
nhưng cô có tin không, cô ta phản ứng lại rất nhanh, nói không chừng còn
lợi dụng chuyện này để đối phó tôi nữa đấy?”.

Bích Nhu há miệng, không biết có thể nói được gì.

Đôi mắt Lâm Văn Trúc đanh lại, “Đến lúc đó cô và Thái Họa cùng rời đi

đi!”.

“Không… tôi không đi.” Thái độ của Bích Nhu trở nên cứng rắn.

Lâm Văn Trúc im lặng nhìn Bích Nhu, sau đó cười, “Cô không đi, ở lại

làm gì? Để tôi đoán thử xem, sau khi Thái Họa rời đi, cô không có nỗi lo gì
nữa, có thể làm tất cả những việc mà cô muốn làm. Ví dụ như cô từng làm
việc ở nhà bếp, có thể lợi dụng cơ hội này để hạ độc với Đặng Thanh Vân,
người nhà cô đã không còn nữa, cô không hề sợ sẽ liên lụy ai, còn thể báo
thù cho La Tú Vân, báo đáp ân tình của cô ấy với cô. Trước tôi không nói
cô có thể lấy được chất độc khiến người ta chết trong nháy mắt không, chỉ
riêng việc Lan Đình Hiên có nhà bếp nhỏ thôi, cô phải lấy danh nghĩa gì
đưa đồ ăn đến đó? Diệp Khuynh Lăng lại thường dùng bữa ở Thiên Hành
Cư, dù thế nào cũng không thể phái người bưng đồ ăn từ nhà ăn lớn đến
chứ? Đặng Thanh Vân cũng không ngốc, dựa vào đâu mà cô ta sẽ ăn đồ ăn
do người có lai lịch không rõ ràng đưa tới? Chuyện cô làm, ngoại trừ hại
bản thân cô, nó chẳng có bất cứ ảnh hưởng gì với Đặng Thanh Vân cả”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.