NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 58

Bên ngoài Tà Vũ Hiên là một cánh rừng trúc, ban ngày chắc chắn cực kì

tĩnh mịch, ban đêm thì lại đầy vẻ quỷ dị và khủng bố, trông xa xa chỉ thấy
một vùng đen kịt, khiến người ta liên tưởng đến những câu chuyện ly kì hồi
nhỏ nghe từ mấy cụ già, đi vào trong đó hoặc là gặp phải yêu tinh hút hồn
phách người, hoặc là gặp phải kẻ làm liều tội ác tày trời, tóm lại là đầy
nguy hiểm.

Lâm Văn Trúc không thoải mái, đánh giá Diệp Khuynh Lăng, không

hiểu hắn thế này là muốn đưa mình đi đâu.

“Sợ?” Trong lời nói của Diệp Khuynh Lăng dường như có ý cười, “Trên

thế giới này, còn có gì khiến con người sợ hãi hơn con người?”

Quả thực là thế, nhưng hắn chính là người đó mà!

Lâm Văn Trúc không lên tiếng, đi theo hắn, sau khi hoàn toàn đi vào

trong rừng trúc này, dường như bản thân cũng tiến vào trong bóng đêm đen
kịt, chẳng phân biệt được gì, thứ cảm giác quỷ dị càng ngày càng đậm, cô
không khống chế được mà tiến đến gần Diệp Khuynh Lăng hơn.

Sợi tóc của cô đu đưa chuyển động không ngừng theo nhịp bước chân

cô, xòa xuống mặt cô, vậy mà lại khiến cô có chút an ủi nhỏ bé, dường như
cuối cùng cũng có hơi thở quen thuộc với bản thân mình.

“Tam thiếu, chúng ta đang đi đâu đây?” Cô hít sâu một hơi.

“Không phải em muốn biết họ đi đâu rồi sao?”

Hắn bình tĩnh ném lại câu này, dường như đây không phải cơ mật to lớn

gì, nhưng cũng đủ khiến rất nhiều người ngạc nhiên không thôi, và cũng
tìm ra minh chứng cho sự hung tàn ác độc của hắn, cho dù hắn là con trai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.