NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 60

họ Diệp sao lại có thể có mùi thối như thế? Nhưng cứ tiếp tục đi về phía
trước, thứ mùi thối đó càng ngày càng đậm, mấy bận khiến người ta buồn
nôn.

Toàn thân cô không nhịn được mà run rẩy, “Tam thiếu…”.

Bây giờ là đêm khuya rồi phải không! Vì sao hai người ra ngoài mà

không mang đèn, không thể nào là quên được, chỉ có thể là cố ý…

Trong bóng đêm, che giấu thứ gì?

Sắc mặt cô trong bóng đêm trở nên cực kì khó coi, không chỉ là cơ thể

run rẩy, nói chuyện cũng lẩy bẩy không ngừng.

“Hử?”

Cô không nhìn thấy được sắc mặt hắn lúc này, lại miễn cưỡng mình nói

chuyện với hắn như bình thường, “Ở đây rất thối, tam thiếu không ngửi
thấy sao?”.

“À, em nói là cái này hả!” Giọng nói của Diệp Khuynh Lăng rất bình

tĩnh, trong sự bình tĩnh vậy mà có thể cảm nhận được ý cười nơi khóe
miệng hắn, vào thời gian này ở nơi thế này ngập tràn ác ý và sự quỷ dị, mà
hắn lúc này, bật đèn pin trong tay lên.

Ánh sáng đèn pin lập tức chiếu sáng thứ trước mặt cô.

Đó là một người…

Không, là một người chết…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.