NGƯỜI TRONG VÁN MÊ TÌNH - Trang 61

Máu và bùn trên quần áo hòa vào nhau, đã không nhìn ra đó còn là quần

áo nữa, mà khuôn mặt đen thui như quỷ đó, dường như dùng ngón tay khẽ
chọc là có thể chọc ra một lỗ hổng lớn. Không chỉ là một người, mà là rất
nhiều rất nhiều người, có người vẫn rất “tươi mới”, có người lại chỉ còn lại
bộ xương…

Cơ thể cô mềm nhũn, cả thế giới đều quay cuồng.

Diệp Khuynh Lăng kéo cô một phen, “Sao không cẩn thận thế, ngã vào

chỗ thi thể này, dính vào thì làm sao?”.

Cô thậm chí không dám nhìn xuống dưới chân, những thi thể chi chít bị

vứt bừa ở đây, chịu mưa đập gió tạt, tanh tưởi thối rữa, dưới chân cô đương
nhiên cũng có…

Dường như Diệp Khuynh Lăng rất thất vọng, “Không phải em muốn biết

sao? Còn tưởng là em sẽ rất vui vì đã biết được bí mật này cơ đấy”.

“Họ… họ… vì sao?”

“Bởi vì đáng chết thôi!” Hắn nói nhẹ nhàng như thế, chính vì quá nhẹ

nhàng, mới giống như ma quỷ, hắn nói quả nhiên không sai, con người mới
là sự tồn tại đáng sợ nhất.

“Thế này là lạm sát người vô tội.”

Cô dùng ánh mắt gần như không quen biết nhìn hắn, có thất vọng, có đau

khổ. Ánh mắt này ngoại trừ khiến Diệp Khuynh Lăng cảm thấy thú vị thì
chính là buồn cười, cứ như cô quen hắn cô hiểu hắn vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.