NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 127

ngủ ở đó thêm một thời gian, cho tới khi thói quen ngủ say được hình thành
trọn vẹn. Những Người Nuôi trẻ rất lạc quan về tương lai của Gabriel.

Không có tiếng đáp lại lời thì thầm của Jonas. Gabriel đang ngủ say.

“Mọi thứ đều có thể thay đổi, Gabe ạ,” Jonas tiếp tục. “Mọi thứ có thể sẽ
khác đi. Anh không biết bằng cách nào, nhưng phải có cách nào đó để thay
đổi mọi việc. Có thể sẽ có màu sắc.”

“Và cả ông bà nữa,” cậu nói thêm, nhìn xuyên qua bóng tối lên trần phòng
ngủ. “Và mọi người sẽ có ký ức.”

“Em biết về ký ức rồi đó,” cậu quay về phía chiếc giường và thì thầm.

Gabriel thở đều và sâu. Jonas rất vui vì có nó ở đó, dù cậu thấy có lỗi vì giữ
bí mật. Hàng đêm cậu đều truyền ký ức cho Gabriel: ký ức về những
chuyến du thuyền và dã ngoại dưới ánh nắng; ký ức về những cơn mưa
phùn đập vào khung cửa kính; ký ức nhảy múa bằng đôi chân trần trên bãi
cỏ đẫm sương.

“Gabe?”

Bé mới khẽ cựa mình trong giấc ngủ. Jonas cúi mình nhìn nó.

“Có thể sẽ có tình yêu thương,” Jonas thì thầm.

Sáng hôm sau, lần đầu tiên Jonas không uống thuốc. Có gì đó bên trong
cậu, có gì đó đã lớn dần qua những ký ức, mách bảo cậu hãy vứt những
viên thuốc đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.