NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 129

trong mắt cậu. Đôi má Gabriel vẫn ửng hồng, kể cả khi cậu bé ngủ. Và
những quả táo thì bất kể lúc nào cũng đều có màu đỏ.

Giờ đây, qua những ký ức, cậu đã thấy được những đại dương, hồ trên núi
và những dòng suối chảy róc rách qua rừng; và cậu nhìn con sông rộng
quen thuộc bên đường đã khác đi. Cậu thấy tất cả ánh sáng, màu sắc, lịch sử
mà nó chứa đựng và mang theo trong làn nước trôi lặng lẽ; và cậu biết rằng
có một Nơi Khác từ đó nó xuất phát, và một Nơi Khác nó đang chảy đến.

Trong ngày nghỉ tình cờ và bất ngờ này, cậu thấy thật hạnh phúc, điều cậu
luôn thấy trong những ngày nghỉ; nhưng là một niềm hạnh phúc sâu sắc hơn
trước kia rất nhiều. Suy nghĩ về tính chính xác của ngôn từ – như cậu vẫn
thường xuyên làm, Jonas nhận ra rằng giờ đây cậu đang trải nghiệm một độ
sâu mới của cảm xúc. Vì một lẽ nào đó, chúng không hẳn giống những cảm
xúc mà mọi tối, tại mọi nhà ở, mọi người dân đều đem phân tích trong
những cuộc trao đổi vô tận.

“Con rất giận dữ vì có người phá luật của sân chơi,” một lần Lily đã nói
như vậy, dứ dứ nắm đấm nhỏ xíu của mình để cho biết mình giận tới mức
nào. Gia đình cô bé – bao gồm cả Jonas – đã thảo luận về những lý do khả
dĩ đã khiến bạn kia phá luật, và sự cần thiết phải thông cảm và kiên nhẫn,
cho tới khi Lily buông nắm đấm và nguôi giận.

Nhưng giờ thì Jonas đã nhận ra, lúc đó không phải Lily giận dữ. Tất cả
những gì cô bé đã cảm thấy là sự sốt ruột và bực mình hời hợt. Cậu biết
chắc điều đó vì giờ đây cậu đã hiểu thế nào là giận dữ.

Bây giờ, trong những ký ức, cậu đã trải qua những điều bất công và tàn ác,
và cậu đã phản ứng lại bằng cơn thịnh nộ trào lên mạnh đến nỗi cậu không
nghĩ rằng mình có thể bình tĩnh thảo luận về nó trong bữa tối được.

“Hôm nay mẹ rất buồn,” cậu đã nghe Mẹ nói, và mọi người đã an ủi Mẹ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.