NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 145

ra một cái cân; cậu đã từng thấy nó khi còn thực hiện giờ tình nguyện tại
Trung tâm Nuôi trẻ – và một cái tủ ly. Cậu thấy sàn nhà trải thảm màu nhạt.

“Chỉ là một căn phòng thông thường,” cậu nhận xét. “Cháu cứ nghĩ có khi
họ phải làm trong Khán phòng, để mọi người đều tới được. Tất cả Người
Già đều tới dự Lễ Phóng thích. Nhưng chắc vì chỉ là một đứa trẻ sơ sinh, họ
không…”

“Suỵt,” Người Truyền thụ nói trong khi dán mắt vào màn hình.

Bố của Jonas bước vào phòng trong bộ đồng phục nuôi trẻ, ẵm trong tay
một bé mới nhỏ xíu được quấn trong một lớp chăn mềm. Một người phụ nữ
mặc đồng phục đi theo ông qua cửa, bế bé mới thứ hai cũng được quấn
trong lớp chăn giống của đứa kia.

“Đó là bố cháu.” Jonas nhận ra mình đang thì thầm, như sợ cậu sẽ đánh
thức những đứa bé nếu nói quá to. “Và Người Nuôi trẻ kia là phụ tá của Bố.
Cô ấy vẫn đang tập huấn, nhưng sẽ tốt nghiệp sớm thôi.”

Hai Người Nuôi trẻ cởi chăn và đặt hai đứa trẻ sơ sinh giống hệt nhau lên
giường. Cả hai đều trần truồng, và Jonas có thể thấy chúng là nam.

Cậu nhìn chăm chú như bị thôi miên khi Bố nhẹ nhàng bế từng đứa lên bàn
cân và cân chúng.

Cậu nghe thấy tiếng Bố cười. “Tốt rồi,” Bố nói với người phụ nữ. “Trong
một thoáng, tôi đã ngờ là cả hai có thể y hệt nhau. Như thế thì chúng ta sẽ
gặp rắc rối to. Nhưng đứa này,” sau khi quấn lại chăn, ông trao một đứa bé
cho người phụ tá, “là hai cân bảy. Vậy là cô có thể tắm rửa, thay quần áo và
đưa nó đến Trung tâm.”

Người phụ nữ nhận đứa trẻ và đi qua cánh cửa mà cô đã vào.

Jonas quan sát Bố cúi xuống bé mới đang giãy giụa trên giường. “Còn cậu,
anh bạn nhỏ, cậu chỉ có hai cân rưỡi. Một chàng còi! ”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.