NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 29

Jonas thấy hoang mang cực độ.

"Asher?" Cậu gọi. "Cậu có thấy gì lạ không? Quả táo ấy?"

"Có," Asher cười lớn đáp lại. "Nó tự nhảy khỏi tay tớ xuống đất rồi!" Asher
lại vừa làm rơi quả táo một lần nữa.

Thế là Jonas cũng cười theo, cậu cười để cố phớt lờ đi cảm giác đáng lo
ngại là có điều gì đó đã xảy ra. Nhưng cậu đã mang quả táo về nhà, dù thế
là phạm luật của khu giải trí. Chiều hôm đó, trước khi bố mẹ và Lily về tới
nhà ở của họ, cậu đã cầm quả táo và xem xét rất kỹ lưỡng. Bây giờ nó bị
dập một chút do Asher đã làm rơi mấy phát. Nhưng bản thân quả táo thì
chẳng có gì bất thường cả.

Cậu đã lôi một cái kính lúp ra và bắt đầu soi. Cậu còn tung quả táo ngang
qua phòng vài lần, quan sát, rồi lại lăn đi lăn lại trên mặt bàn, chờ đợi việc
đó xảy ra một lần nữa.

Nhưng nó không lặp lại. Việc duy nhất xảy ra là lời thông báo qua loa
phóng thanh tối hôm đó, lời thông báo nhắm thẳng vào cậu mà không cần
nói tên, lời thông báo đã khiến cả Bố và Mẹ liếc nhìn quả táo vẫn đang ở
trên bàn đầy ẩn ý.

Giờ đây, ngồi bên bàn và nhìn bài tập đang làm, trong khi cả gia đình tụ tập
bên bé mới đang nằm trong nôi, cậu lắc đầu, cố gắng quên đi sự kiện kỳ lạ
đó. Cậu buộc mình phải sắp xếp sách vở và cố học một chút trước giờ ăn
tối. Bé mới, Gabriel, quẫy đạp và khóc thút thít, còn Bố thì thấp giọng giải
thích cho Lily về cách cho bé ăn trong khi đang mở hộp đựng sữa bột và
các đồ cần thiết.

Tối hôm đó diễn ra như mọi buổi tối của tổ gia đình họ, của nhà ở này, của
cả cộng đồng: im ắng, trầm ngâm, khoảng thời gian để phục hồi và chuẩn bị
cho ngày tiếp theo. Chỉ khác là có thêm một bé mới với đôi mắt màu nhạt,
nghiêm nghị, đầy hiểu biết.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.