NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 36

bà lên phát biểu, cầu mong cho ông được hạnh phúc. Nhưng bà thì không
lên, bà chưa từng phát biểu trước nhiều người."

"Roberto rất xúc động. Giá mà cháu được thấy vẻ mặt ông ấy khi người ta
để ông đi."

Jonas trầm tư và đưa tay chậm lại. "Bà Larissa," cậu hỏi, "chuyện gì xảy ra
khi người ta cho phòng thích ông ấy thật sự? Chính xác thì ông Roberto đã
đi đâu?"

Bà hơi nhún đôi vai trần ướt nước của mình. "Bà không biết. Bà không nghĩ
có ai biết việc này, ngoài hội đồng. Ông ấy chỉ cúi chào tất cả rồi bước đi,
như mọi người vẫn làm, băng qua cánh cửa đặc biệt trong Phòng Xuất.
Nhưng cháu phải nhìn mặt của ông ấy cơ. Một vẻ hạnh phúc thuần khiết, bà
nghĩ thế đấy."

Jonas cười toe. "Giá mà cháu được ở đó chứng kiến."

Bà Larissa cau màu. "Không hiểu sao người ta không cho bọn trẻ đến. Chắc
là không đủ chỗ. Họ nên mở rộng Phòng Xuất ra mới phải."

"Chúng ta sẽ phải gợi ý điều đó với hội đồng. Có lẽ họ sẽ nghiên cứu nó,"
Jonas nói một cách tinh nghịch, làm bà Larissa cười một tràng giòn tan.

"Có lý đấy!" Bà hét to, rồi Jonas đỡ bà dậy khỏi bồn tắm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.