NGƯỜI TRUYỀN KÝ ỨC - Trang 76

Sau một lúc, Jonas nói tiếp, "Nhưng cháu đã nghĩ – ý cháu là cháu nghĩ,"
cậu sửa lại, tự nhắc nhở rằng

nếu tính chính xác của ngôn ngữ có bao giờ quan trọng, thì chính là lúc này,
"ngài mới là Người Tiếp

nhận Ký ức. Cháu chỉ, ừm, cháu mới chỉ được giao nhiệm vụ, ý cháu là
được lựa chọn, ngày hôm qua.

Cháu vẫn chưa là gì cả."

Người đàn ông không nói gì, chỉ nhìn cậu trầm tư. Đó là cái nhìn lẫn cả sự
thích thú, tò mò, lo âu và có lẽ một chút thông cảm nữa.

Cuối cùng ông cũng lên tiếng: "Bắt đầu từ ngày hôm nay, từ giây phút này,
ít ra là với ta, cậu là Người Tiếp nhận."

"Ta đã là Người Tiếp nhận trong một thời gian dài. Một thời gian rất dài, rất
dài. Cậu có thể thấy điều đó phải không?"

Jonas gật đầu. Mặt ông đã nhăn nheo, và đôi mắt ông, dù thấu suốt và tinh
anh hiếm thấy, lại có vẻ mệt mỏi. Vùng thịt xung quanh đôi mắt sạm lại
thành những quầng tối.

"Cháu thấy rằng ngài đã rất già," Jonas kính cẩn đáp lại một cách kính
trọng. Người Già luôn có được sự kính trọng cao nhất.

Người đàn ông mỉm cười. Ông chạm vào vùng thịt xệ cuống trên khuôn mặt
mình với vẻ thích thú. "Thực ra ta không già như vẻ bền ngoài đâu," ông
nói với Jonas. "Công việc này đã khiến ta già cỗi. Ta biết trông ta như thể
sắp được phóng thích đến nơi vậy. Nhưng thực chất ta còn khá nhiều thời
gian.

"Tuy nhiên, ta rất vui vì cậu được lựa chọn. Họ đã mất một thời gian dài.
Thất bại ở lần lựa chọn trước, cách đây mười năm rồi, còn sức lực của ta thì
bắt đầu giảm sút. Ta cần toàn bộ sức mạnh còn lại để huấn luyện cậu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.