NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 106

Jane Elliott

Người tù bé nhỏ

Dịch giả: Bùi Liên Thảo

Chương 6 (tt)

Có một người con trai tên là Nick sống cùng khu phố với chúng tôi, hơn tôi
một tuổi và đã thôi học để đi làm thợ giàn giáo. Tôi nghĩ rằng anh ấy thật
tuyệt vời. Tất cả các cô gái đều thầm yêu anh ấy. Hayley và tôi thường
đứng sau tấm rèm cửa, nhìn anh ấy đi ngang qua nhà chúng tôi, cười rúc
rích với nhau và thở dài, mơ tưởng tới một ngày kia anh ấy sẽ mời chúng
tôi đi chơi. Tôi sẽ không bao giờ để cho anh biết được tình cảm của tôi đối
với anh vì tôi quá nhút nhát và xấu hổ và bởi vì tôi không muốn cha dượng
tôi biết được rằng tôi đang thầm yêu ai đó nếu không nhất định ông ta sẽ
làm điều gì đó tồi tệ với anh ấy .
Một buổi chiều, tôi đi học về như thường lệ và khi tôi về đến nhà, tôi nhận
ra đồ đạc trong phòng khách bị đem hết ra ngoài để trang trí lại. Lúc tôi
bước vào nhà, Richard chào tôi với một tâm trạng đặc biệt vui vẻ. Việc
trang trí lại nhà cửa bao giờ cũng khiến cho ông ta phấn kích.
Cửa sổ vẫn đang để mở cho mùi sơn bay hết và từ trong phòng tôi nhìn
thấy Nick đang đi xuống phố để về nhà. Richard cùng phát hiện ra anh ấy
và chắc hẳn ông ta đã nhận thấy biểu hiện nào đó trên nét mặt tôi nên ông
ta bắt đầu ngâm nga: "Tình yêu đang bồng bềnh! Jane đang yêu Nick" .
Tôi có thể nhận ra rằng Nick đã nghe thấy những lời đó và tôi chỉ muốn
độn thổ hoặc chết luôn tại chỗ cho xong . Sau đó , Richard bắt đầu gọi to
lên và nói với anh ấy giống như bọn trẻ con ở trường: "Nick, Janey yêu cậu
đấy" .

Ông ta còn viết cả một thông điệp tương tự như thế lên tấm rèm cửa để mọi
người, bao gồm cả Nick, có thể nhìn thấy. Tôi miễn cưỡng phải cười đùa
với ông ta về chuyện đó, nếu không tôi sẽ gặp rắc rối to vì không hợp tác
và trở thành "con lừa ngu ngốc", nhưng thực ra trong lòng tôi đang đau thắt
lại vì xấu hổ và nhục nhã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.