NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 25

tôi nhưng tôi cũng cảm thấy nhẹ người vì bà không bị đánh như tôi.
Nhiều lần, Richard nói với tôi là ông ta và tôi sẽ làm gì sau đó và nếu như
trông tôi không được thoải mái hoặc quay đi, hoặc kêu khóc, ông ta sẽ nói:
- Phải, mày là con chó cái vô ơn. Giờ hãy xem tao sẽ làm gì. Tao sẽ dạy cho
mày biết phải trái.
Sau đó, ông ta bắt đầu gây sự, cãi nhau với mẹ và đánh đập mẹ ngay trước
mặt tôi . Rồi ông ta sẽ liên tục nhắc lại với tôi rằng:
- Mày chính là lý do duy nhất khiến mẹ mày và tao cãi nhau.
Cảm giác tội lỗi đè nặng lên tâm hồn tôi. Tôi hiểu rằng tôi cần phải đồng
tình với ông ta, luôn luôn phải mỉm cười và luôn luôn phải tỏ ra biết ơn vì
tất cả mọi điều, nếu không thì sẽ có những sự trừng phạt đáng sợ xảy đến
với cả tôi và mẹ tôi.
Giống như một cậu bé con vặt trụi cánh của con côn trùng bé nhỏ hoặc nhốt
chúng vào trong lọ mứt rỗng và đứng nhìn chúng chết dần vì đói khát,
Richard dường như rất háo hức trong những trò bắt tôi phải chịu đựng, phải
đau đớn chẳng vì lý do gì cả. Chiếc tủ ngăn được sưởi nóng để đựng khăn
tắm của cả nhà được đặt trong phòng tôi và ông ta thường bắt tôi cởi quần
áo rồi chui vào trong giữa đống khăn tắm. Tôi cũng không biết ông ta đã
bắt tôi phải ở trong đó bao nhiêu lâu bởi vì với một đứa trẻ còn quá nhỏ,
ngồi im thít trong bóng tối, lòng đầy sợ hãi thì thời gian dường như không
thể đếm được. Tôi cũng không biết cái tủ đó có bị khoá không nữa bởi vì
tôi chưa bao giờ dám thử chui ra ngoài nếu như chưa được sự cho phép của
ông ta. Không tuân lệnh cũng đồng nghĩa với việc những hình phạt khác
nặng nề hơn sẽ giáng xuống đầu tôi. Luật chơi ở đây là phải chịu đựng tất
cả những gì ông ta bảo và tôi phải làm như vậy với một nụ cười vui vẻ và
lòng biết ơn. Là "một con lừa với vẻ mặt buồn bã, ủ ê" là một trong những
"tội lỗi" tồi tệ nhất mà tôi có thể phạm phải . Chỉ thỉnh thoảng hoặc ông ta
mới quay lại để kiểm tra xem liệu tôi có bị chết ngạt vì nóng hay không,
sau đó ông ta lại sập cửa lại và bỏ mặc tôi trong bóng tối và tôi không hề
biết tôi sẽ còn phải ở đó trong bao lâu nữa.
Trong phòng tôi cũng có một cái gờ nhỏ và tôi còn nhớ mình đã bị bắt đứng
lên đó nhưng tôi không nhớ được điều gì xảy ra tiếp theo. Một ngày nào đó,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.