NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 23

Căn nhà nơi chúng tôi ở có ba phòng ngủ. Vì vậy, tôi có một phòng riêng
ngay từ đầu và nó cũng được trang trí rất đẹp, giống như phòng ngủ của bất
cứ cô bé con nào. Giấy dán tường trong phòng tôi cũng đầy màu sắc, từ loại
giấy có những cô bé con đội những chiếc mũ mềm, rộng, xinh xắn tới
những con ngựa đủ kích cỡ, kiểu dáng. Tôi cũng có rất nhiều đồ chơi
nhưng tôi không bao giờ được phép chơi với chúng trừ khi tôi trả ơn cho
Richard bằng một điều gì đó.
Những lần trả ơn đó đã trở thành thường nhật trong cuộc sống của tôi. Nếu
như mẹ cho phép tôi ra ngoài chơi khi Richard đi đâu đó và rồi ông ta trở
về nhà và biết rằng tôi đã ra ngoài thì có nghĩa là tôi đã "nợ ông ta một lần
trả ơn" . Nếu như tôi muốn ăn một cái kẹo, hay muốn đến tham dự bữa tiệc
sinh nhật của một người bạn hay muốn xem vở “The Muppet", ông ta vẫn
có thể đồng ý nhưng ông ta sẽ làm cho tôi biết rằng sau đó tôi sẽ phải bù lại
bằng một lần trả ơn. Cuối cùng, tôi quyết định không hỏi xin ông ta bất kì
điều gì nữa nhưng ông ta vẫn yêu cầu tôi những lần trả ơn , hoặc thay vì thế
ông ta gọi nó là "những hình phạt " vì "những tội lỗi" , chẳng hạn như khi
ông ta thấy mặt mũi tôi sưng sỉa, hờn dỗi hay ủ ê. Giờ đây, khi ngẫm lại quá
khứ, tôi nhận ra rằng, bằng cách nào hay cách khác, ông ta cũng sẽ vẫn yêu
cầu tôi những lần trả ơn, vì vậy, tôi ước rằng tôi đã xin nhiều thứ hơn để đổi
lấy những lần tôi phải trả ơn ông ta. Thế nhưng lúc đó, tôi còn quá nhỏ để
có thể hiểu được một cách rõ ràng những gì đang diễn ra. Ông ta đã sắp xếp
để mọi chuyện trở nên phức tạp và đáng sợ đối với tôi.
Wolfie là thử đồ chơi yêu thích của tôi. Đó là một con thú nhồi bông với cái
đầu chó rất lớn, to gần bằng tôi. Wolfie có một khoảng eo nhỏ giữa thân.
Tôi thường vòng tay qua chỗ ngẵng đó và Wolfie có thể khiêu vũ với tôi, đi
cùng tôi xung quanh căn phòng. Đó là người bạn thân nhất của tôi.
Nếu như Richard muốn trừng phạt tôi mà mẹ lại ở nhà, ông ta sẽ thì thầm
vào tai tôi: "Nhìn đây này!". Sau đó ông ta sẽ mắng chửi tôi vì một điều gì
đó và mắng mỏ, to tiếng với mẹ rằng tôi là một con bò xấu xí, đáng bực
mình. Khi nhìn thấy cơn giận dữ của ông ta khi đó, mẹ sẽ đồng ý với ông
ta, tặc lưỡi một cách buồn bã với cô bé con mệt mỏi, ủ rũ là tôi. Sau đó,
Richard sẽ đá tôi, tát tai tôi và túm lấy đuôi tóc lôi tôi lên nhà, làm cho tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.