NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 52

Jane Elliott

Người tù bé nhỏ

Dịch giả: Bùi Liên Thảo

Chương 2 (tt)

Nếu mẹ tôi đã trở dậy thì “Git ngu ngốc" sẽ vẫn nằm trên giường và tôi sẽ
được gọi tới để mang trà cho ông ta. Mỗi chuyến đi như vậy, tôi đều phải
"giúp ông ta một việc nho nhỏ". ông ta sẽ bắt tôi bước lại gần bên giường
kéo váy tôi lên và vật mạnh quần lót của tôi xuống để ông ta có thể chạm
vào tôi. Sau đó, tôi sẽ phải chơi đùa với "ngón cái” của ông ta dưới tấm
chăn vài phút cho tới khi mẹ tôi gọi tôi xuống nhà.
- Mang lên đây cho tao điếu thuốc.
Ông ta nói to khi tôi đã ra tới cửa và điều tương tự lại lặp lại khi tôi quay
trở lên phòng. Ông ta luôn luôn đòi uống tới hai cốc trà trước khi ra khỏi
giường và hai cốc trà đó phải do tôi mang lên.
Nhiều năm trôi qua, tất cả mọi thành viên trong gia đình chúng tôi đều tâm
sự với nhau rằng chúng tôi căm ghét Richard đến nhường nào nhưng không
bao giờ chúng tôi để ông ta nghe thấy những lời đó . Mẹ tôi thường nói với
chúng tôi là bà chỉ chờ đến lúc những đứa em trai của tôi học xong thì tất
cả chúng tôi sẽ bỏ trốn. Nhiều lần, khi ông ta đánh mẹ tôi, bà nói với tôi
rằng một khi những đứa em trai của tôi khôn lớn, chúng sẽ giúp bà chống
lại ông ta.
Một vài lần hiếm hoi, mẹ tôi đã thu hết can đảm, từ bỏ ông ta, và đưa chúng
tôi cùng đi như một đàn gà con theo sau mẹ. Nhưng ông ta luôn luôn làm
bất kỳ điều gì có thể để níu kéo bà trở lại mà không cần quan tâm xem ai
đang chứng kiến sự việc đó.
Một lần, ông ta lái xe đi tìm bà. Khi ông ta tiến đến gần, ông ta vặn cửa
kính xe hơi xuống và đánh xe chầm chậm bên cạnh trong khi mẹ tôi vẫn
nhìn thẳng về phía trước, vờ như không nhìn thấy ông ta.
- Chết tiệt, vào xe ngay? - Ông ta ra lệnh.
- Biến đi! - Mẹ tôi đáp lại.
Không nói thêm một lời nào nữa, ông ta với tay qua cửa xe và tóm lấy tóc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.