NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 83

được phép chơi trên thảm cỏ ở cuối vườn.

Tôi nhìn thẳng vào mắt mẹ tôi khi tôi vờ như đang dọn dẹp phía trước mặt.

Đêm hôm đó, tôi đã phải giấu quần lót của mình giữa đống quần áo bẩn bởi
vì bàn tay Richard đã để dây nhiều vết dầu mỡ lem nhem lên đó nên tôi rất
sợ mẹ tôi sẽ nhìn thấy chúng rồi đoán được điều gì đã xảy ra.

Mẹ của Richard giống như ông ta, dường như cũng ghét cay ghét đắng tôi
và bà ta luôn véo tôi, huých tôi bất cứ khi nào chúng tôi tới nhà bà. Nhưng
mẹ tôi và bà ta lại có vẻ khá hoà hợp . Họ cùng đi chơi bingo với nhau và
làm mọi việc cùng nhau nhưng khi tôi còn bé, mẹ thường bảo với tôi rằng
mẹ là người đứng giữa tôi và mẹ Richard.

Mẹ Richard sống cách nhà chúng tôi khoảng năm dặm và Richard thường
đưa tôi cùng đi mỗi khi tới thăm bà bởi vì mỗi chuyến đi đó thường bao
gồm những quãng đi bộ khá lâu qua các khu rừng. Chúng tôi thường phải
dừng lại dọc đường chỗ này hay chỗ khác và tôi sẽ phải làm giúp ông ta
một việc. Nếu xung quanh đó có quá đông người và ông ta không thể ở một
mình với tôi ông ta sẽ trở nên giận dữ và chúng tôi cứ đi như thế cho tới khi
nào tìm được một nơi hẻo lánh. Đôi khi chúng tôi phải đi lòng vòng tìm
kiếm nơi vắng vẻ lâu đến mức không còn đủ thì giờ để tới nhà mẹ ông ta
nữa và vì vậy, chúng tôi phải quay trở về nhà luôn sau khi làm xong
chuyện.

Một lần, chúng tôi có nhiệm vụ tới nhà mẹ Richard để vay một ít đường
hay thứ gì tôi không nhớ rõ và khi chúng tôi trở về nhà, mẹ tôi hỏi đường
đâu. Khi thấy chúng tôi không mang đường về bà hỏi thực ra là chúng tôi
có tới nhà mẹ Richard hay không?
- Không - Richard nói, rõ ràng là ông ta sợ có thể mẹ tôi sẽ hỏi lại mẹ ông
ta để kiểm tra.
- Có - Tôi trả lời cùng một lúc với Richard vì tưởng rằng ông ta muốn tôi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.