NGƯỜI TÙ BÉ NHỎ - Trang 81

Jane Elliott

Người tù bé nhỏ

Dịch giả: Bùi Liên Thảo

Chương 4 (tt)

Tất cả chúng tôi luôn sống trong hy vọng rằng Richard sẽ rời bỏ chúng tôi
và hy vọng đó gần như đã trở thành hiện thực khi ông ta có bạn gái.

Một hôm bỗng nhiên mẹ tôi không chịu là quần áo cho ông ta và đó là lần
đầu tiên tôi được nghe họ đề cập tới chuyện này.
- Hãy bảo con đĩ da đen khốn kiếp của anh là chó ! - Bà thét lên .
Hình như ông ta chỉ chờ có mỗi một cái cớ như vậy bởi vì ngay lập tức ông
ta bỏ đi. Các em trai của tôi và tôi nài nỉ mẹ đừng thuyết phục ông ta quay
trở về nữa .
- Chúng ta đều không muốn ông ta trở lại đúng không mẹ? - Chúng tôi
đồng thanh - Sống như thế này chúng ta vẫn rất ổn mà.
- Các con đừng lo, - Mẹ tôi trấn an - Ông ta sẽ không quay trở lại đâu.
Có lẽ chính bà cũng tin vào điều đó bởi vì chỉ vài ngày sau, bà đã nhận lời
mời của một người bạn và ra ngoài uống rượu, đó là điều mà trước đây bà
không bao giờ làm nếu không được sự đồng ý của Richard. Trong lúc bà đi
vắng, ông ta quay trở lại, mang theo một chiếc vòng cổ bằng vàng lớn làm
quà giảng hoà. Nhưng khi ông ta biết bà đã ra ngoài và có vẻ như đang vui
vẻ, thoải mái, thái độ ông ta lập tức thay đổi hẳn. Ông ta ngồi đợi bà trở về
như một cơn bão đang chuẩn bị sầm sập kéo đến. Tôi không bao giờ có thể
quên được cái nhìn đầy kinh hoàng trên gương mặt mẹ tôi khi bà trở về nhà
và thấy ông ta đã chờ sẵn.
Tôi không biết điều gì đã xảy ra với người phụ nữ kia. Mẹ tôi không bao
giờ đề cập đến chuyện ấy nữa.

Giờ đây sau tất cả những gì tôi đã khám phá ra, tôi bắt đầu tự hỏi không
biết mẹ tôi biết được bao nhiêu phần của sự thật về những điều đang diễn
ra. Chỉ có một lần tôi có thể khẳng định chắc chắn là mẹ biết nhưng 1 lần

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.