NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 122

phải muốn vào thăm chàng thì phải có gan dạ - bọn gác chắc vẫn ở phòng
kế bên. Nhưng trong thái độ của y, có một vẻ kiên trì, một chủ đích rõ rệt
mà Leamas có thể cảm thấy và ngưỡng phục.
Fiedler nhận xét:
- Anh đã đặt cho chúng tôi một vấn đề hóc búa.
- Tôi đã nói hết những gì tôi biết.
Y mỉm cười:
- Ồ không, ồ không. Anh chưa nói hết. Anh chỉ nói hết những gì anh ý thức
được là anh biết.
- Khéo thật.
Vừa khẽ bảo, Leamas vừa gạt đồ ăn sang một bên và châm một điếu thuốc -
điếu cuối cùng của chàng.
Fiedler nói với vẻ vui tính quá mức của một người đề nghị trò chơi trong
các buổi tiệc:
- Tôi xin hỏi anh một câu, với tư cách một viên chức tình báo giàu kinh
nghiệm, anh sẽ làm gì với những tin tức anh đã cho chúng tôi?
- Tin tức nào?
- Này Leamas, anh mới chỉ cho chúng tôi một tin thôi. Anh đã kể cho
chúng tôi nghe về Riemeck, chúng tôi đã biết chuyện về Riemeck. Anh đã
kể cho chúng tôi nghe về hệ thống tổ chức của anh ở Bá Linh, về các nhân
vật và nhân viên. Những điều đó tôi xin nói rằng xưa lắm rồi. Rất đúng -
phải, bối cảnh tốt, tài liệu hay, thỉnh thoảng thêm vào một vài bằng chứng,
thỉnh thoảng cho chúng tôi bắt một con cá nhỏ trong hồ. Nhưng không có –
tôi xin nói trắng ra – không có tin nào đáng mười lăm ngàn Anh kim.
Y lại mỉm cười, nhấn mạnh:
- Không có, nhất là theo giá bạc hiện thời.
- Này, tôi đâu có đề nghị số đó – các anh đấy chứ - anh, Kiever và Peters.
Tôi đâu có mò đến mấy tên bạn lại cái của anh để gạ bán những tin tức cũ
mèm. Các anh bày chuyện ra mà, Fiedler; anh đã đặt giá và ráng chịu. Mặt
khác, tôi chưa được một xu con nào cả. Vì thế các anh đừng trách tôi nếu
công tác không thành.
Leamas nghĩ, cứ để chúng lăn vào mình:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.