NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 120

con, không bạn bè. Vậy tại sao họ biết được anh đã đi? Có kẻ đã báo tin
cho họ - khó có thể là Ashe hoặc Kiever, vì chúng đều đã bị câu lưu.
- Bị câu lưu?
- Gần như thế. Không hẳn vì chuyện của anh, nhưng có những chuyện
khác…
- Á… à…
- Đúng thật như vậy, những gì tôi vừa nói. Đáng lẽ chúng tôi đã hài lòng
với báo cáo của Peters ở Hoà Lan. Đáng lẽ anh đã được lãnh tiền rồi dông.
Nhưng anh đã không nói hết mọi điều cho chúng tôi mà tôi thì lại muốn
biết hết. Dẫu sao, anh thừa hiểu sự hiện diện của anh ở đây cũng đặt ra
nhiều vấn đề cho chúng tôi.
- Hừ, anh lầm rồi. Tôi đã nói với anh tất cả những gì tôi biết.
Hai người cùng im lặng. Rồi Peters, với một cái gật đầu đột ngột và không
thân thiện tí nào với Fiedler, lẳng lặng bỏ ra ngoài.
Fiedler lấy chai whisky và rót một chút vào mỗi ly. Y bảo:
- Bực quá, lại không có soda. Anh thích dùng nước không? Tôi gọi soda
nhưng chúng mang lên một thứ limsnade cà khổ.
Leamas đáp:
- Ồ, cái mẹ gì cũng được.
Chàng bất thần cảm thấy mệt rã rời
Fiedler lắc đầu, nhận xét:
- Anh là một người rất kiêu hãnh, nhưng không sao. Anh cứ việc ăn xong
rồi đi ngủ.
Một tên gác mang vào một khay đồ ăn – bánh mì đen, xúc xích và xà lách.
Fiedler nói:
- Thực đơn có vẻ sơ sài nhưng tạm đủ. Tôi e không có khoai tây, hiện giờ
khoai đang bị khan hiếm.
Họ bắt đầu ăn trong im lặng. Fiedler ăn rất cẩn thận, như một người đang
tính toán từng calorin cho cơ thể mình.
Bọn gác dẫn chàng tới phòng ngủ. Chúng để chàng tự xách lấy hành lý -
vẫn là hành lý Kiever đã đưa cho chàng trước khi rời Anh quốc – và chàng
bước giữa hai tên gác dọc theo hành lang rộng xuyên qua ngôi nhà từ cổng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.