NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 128

John Le Carré

Người từ miền đất lạnh

Dịch giả:Bồ Giang và Đoàn lạc Anh Xuân

Chương 13

KIM GĂM HAY KẸP GIẤY

Fiedler thích đặt câu hỏi. Thỉnh thoảng, bởi vì y là một luật sư, y chất vấn
những người khác chỉ để hưởng cái thú của riêng y là vạch rõ sự tương
phản giữa bằng chứng hiển nhiên và một sự thực toàn bích. Tuy vậy, y vẫn
luôn luôn có một sự hiếu kỳ dai dẳng vốn tự nó là một cứu cánh đối với các
nhà báo và luật sư.
Chiều hôm đó, hai người đi dạo, theo con đường đất xuống thung lũng, rồi
rẽ vào khu rừng trên một lối mòn rộng hai bên ngổn ngang những thân cây
đã đẵn. Suổt thời gian đó, Fiedler chỉ thăm dò mà không tiết lộ một điều gì.
Về toà nhà của Cơ Sở ở Công trường Cambridge, về những người làm việc
ở đấy. Họ thuộc thành phần xã hội nào, cư ngụ ở những khu nào ở Luân
Đôn, chồng hoặc vợ có làm việc chung ở một ban nào hay không. Y hỏi về
lương bổng, nghỉ phép, tinh thần, câu lạc bộ; y hỏi về đời sống tình ái của
họ, về những chuyện đồn đãi, về nhân sinh quan. Phần lớn y hỏi về nhân
sinh quan của họ.
Với Leamas, đó là câu hỏi khó nhất. Chàng trả lời:
- Anh muốn nói về một nhân sinh quan hay sao? Chúng tôi không phải là
Macxit, chúng tôi không là gì cả. Chỉ là hai người.
- Vậy các anh là tín đồ Thiên Chúa Giáo?
- Chỉ là một thiểu số, tôi không biết bao nhiêu.
Fiedler vẫn hỏi tiếp:
- Vậy cái gì khiến cho họ vui sống? Họ phải có một niềm tin nào chứ?
Leamas trả lời, hơi lúng túng:
- Tại sao họ cần phải có? Có lẽ họ không cần biết, hay ta không cần biết
cũng nên. Không phải ai cũng có một nhân sinh quan.
- Vậy anh hãy cho tôi biết nhân sinh quan của anh?
Leamas chỉ buông thõng mấy tiếng
- Trời đất ơi!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.