NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 142

không nói cho con mụ đó nghe mạn lưới của anh ta.
-Elvira ?
-Phải.
Họ bước im lặng một lúc cho đến khi Fiedler tự cắt đứt dòng mơ mộng của
mình và nói :
-Tôi bắt đầu có cảm tình với anh. Nhưng có một điều làm tôi nghĩ ngợi
mãi. Thật là… mãi đến khi gặp anh nó mới làm tôi ưu tư.
-Chuyện gì vậy ?
-Tại sao anh lại đến đây. Tại sao anh lại rời bỏ hàng ngũ của anh.
Leamas đang định nói điều gì thì Fiedler bật cười :
-Tôi e rằng nói như thế không được tế nhị lắm, nhỉ ?
Suốt tuần lễ đó họ chỉ tản bộ trên những ngọn đồi. Vào những buổi tối họ
thường trở về nhà, ăn một bữa thật dở, cố nuốt trôi bằng một chai vang
trắng đã trở mùi, ngồi rất lâu với ly bia trên tay trước lò sưởi. Thoạt tiên
không có gì rồi một hôm Leamas chợt nghe lóm Fiedler kêu một tên gác
mang củi đến. Lúc đó Leamas không quan tâm đến các bữa tối, sau những
ngày dài thở khí trời tươi mát, trước ánh lửa cháy bập bùng trong lò sưởi,
chàng thường nói một cách huyên thuyên về công việc về công việc trong
sở. Leamas đoán có máy ghi âm, nhưng chàng không cần.
Cứ mỗi ngày qua như thế Leamas lại nhận thấy một sự căng thẳng gia tăng
nơi người bạn bất đắc dĩ. Có lần họ đi ra ngoài bằng xe DKW, lúc đó đã
khuya, và ngừng lại ở một phòng điện thoại. Fiedler để chàng ngồi lại trong
xe với chìa khoá và đi gọi điện thoại khá lâu.
Khi y quay lại xe, Leamas hỏi:
-Sau anh không điện thoại từ nhà ?
Fiedler lắc đầu trả lời :
-Ta phải cẩn thận. Anh cũng thế, phải cẩn thận.
-Sao vậy ? Có chuyện gì xảy ra ?
-Số tiền anh đã đóng vào ngân hàng Copenhagen, mình viết thư, anh còn
nhớ chứ ?
-Dĩ nhiên tôi còn nhớ.
Fiedler không nói gì thêm mà chỉ lẳng lặng lái xe lên đồi. Một lát sau họ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.