NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 159

- Fiedler đã quá ngu. Ngay khi tôi đọc phúc trình của anh bạn Peter tôi đã
hiểu tại sao người ta gửi anh đến, và tôi biết trước Fiedler sẽ mắc bẫy.
Fiedler rất ghét tôi.
Mundt gật đầu như để nhấn mạnh sự thực trong lời nhận xét của y:
- Dĩ nhiên người bọn anh biết điều đó. Đây là một điệp vụ rất tinh xảo. Ai
hoạch định vậy, anh hãy cho tôi biết. Có phải Smiley không? Hắn làm được
chuyện đó?
Leamas không nói gì.
- Chắc anh hiểu tôi muốn xem phúc trình về cuộc thẩm vấn của Fiedler. Tôi
bảo hắn gửi đến cho tôi. Hắn cứ chần chờ mãi và tôi biết là tôi nghĩ đúng.
Rồi hôm qua hắn gửi phúc trình đi khắp trong Chủ Tịch Đoàn, mà không
gửi cho tôi một bản nào. Ai đó ở Luân Đôn giỏi thật.
Leamas vẫn không nói gì. Mundt hỏi một cách tự nhiên:
- Lần cuối anh gặp Smiley là khi nào?
Leamas ngập ngừng không chắc về mình. Đầu chàng nhức khủng khiếp.
Mundt lặp lại:
- Lần cuối anh gặp Smiley là khi nào?
Cuối cùng Leamas nói:
- Tôi không nhớ. Thật ra anh ta không còn ở trong tổ chức nữa. Anh ta
thỉnh thoảng ghé lại thôi.
- Hắn là bạn thân của Peter Guillam phải không?
- Chắc vậy.
- Theo ý anh thì Guillam đang nghiên cứu tình hình kinh tế ở Cộng Hoà
Dân Chủ Đức Quốc. Một ban nhỏ kỳ lạ trong cơ sở anh nhưng anh hoàn
toàn không rõ nó làm gì?
- Phải.
Âm thanh và hình ảnh đang hỗn độn trong đầu óc lùng bùng của chàng.
Mắt chàng nóng bức và nhức nhối. Chàng cảm thấy sắp nhuốm bệnh.
- Rồi, lần cuối anh gặp Smiley là bao giờ?
- Tôi không nhớ... Tôi không nhớ.
Mundt lắc đầu:
- Anh có một trí nhớ rất tốt... về bất cứ gì bắt tội được tôi. Ai cũng phải nhớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.