NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 157

Cuối cùng Leamas hỏi:
- Fiedler đâu?
Mundt trả lời:
- Bị câu lưu.
- Tại sao?
- Cấu kết để phá hoại an ninh của nhân dân.
Leamas từ từ gật đầu bảo:
- À thế là anh đã thắng. Anh bắt y hồi nào?
- Đêm qua.
Leamas đợi một lúc, cố tập trung vào Mundt rồi lại hỏi:
- Còn tôi thì sao?
- Anh là một nhân chứng cụ thể. Dĩ nhiên sẽ xét xử anh sau.
- Như vậy tôi là một phần của công tác do Luân Đôn dựng lên để hạ Mundt
phải không?
Mundt gật đầu, châm một điếu thuốc và chuyền qua cho một tên gác để y
đưa lại cho chàng. Y bảo:
- Đúng vậy.
Tên gác đi lại, và với một cử chỉ lịch sự đầy hằn học, đặt điếu thuốc vào
môi Leamas.
Leamas nhìn nhận:
- Đúng là một điệp vụ chu đáo.
Và chàng nói thêm một cách ngốc nghếch:
- Bọn Tàu này thật giỏi.
Mundt không nói gì. Leamas trở thành quen với sự im lặng của y trong lúc
cuộc thẩm vấn tiến hành. Mundt có một giọng nói khá vui tai, đó là điều
Leamas không hề ngờ, nhưng y nói rất ít. Có lẽ đó là một phần của lòng tự
tin phi thường của Mundt, cho nên y chỉ nói khi cần, y để cho những quãng
im lặng dài xen vào hơn là trao đổi những lời không đâu. Về điểm này y
khác với những tay thẩm vấn chuyên nghiệp làm việc bằng cách tấn công
trước, gợi không khí và khai thác sự nương nhờ về tâm lý của một tên tù
đối với người chất vấn hắn. Mundt khinh rẻ kỹ thuật: y là một con người
của sự kiện và hành động. Leamas thích thế hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.