NGƯỜI TỪ MIỀN ĐẤT LẠNH - Trang 155

cùng của một người bị tra tấn. Chàng nằm thở dốc, cố nén cơn đau và vì
bản tính ương ngạnh, chàng lại cố từ từ duỗi chân ra một lần nữa. Tức thì
cơn đau đớn kinh khủng trở lại, nhưng chàng đã tìm được nguyên do : tay
và chân chàng bị xiềng lại với nhau đằng sau lưng. Ngay khi chàng thử
duỗi chân sợi dây rút lại, khiến vai chàng trĩu xuống và cái đầu đầy thương
tích chạm xuống sàn đá. Chắc chúng đã đánh chàng nhừ tử trong khi chàng
bất tỉnh, cả người chàng cứng lại và bầm dập, bụng dưới đau nhói. Chàng
tự hỏi không biết chàng đã giết tên gác hay không. Chàng hy vọng là đã.
Trên đầu chàng là một bóng đèn to lớn, sáng chói như trong một phòng giải
phẫu. Không có đồ đạc, chỉ có tường vôi trắng, gần sát xung quanh, và một
cánh cửa thép sơn xám, một màu xám than sang trọng, thứ màu người ta
thường trông thấy nơi các toà cao ốc ở Luân Đôn. Không còn gì khác nữa,
không gì hết, không có gì để nghĩ ngợi. Chỉ có cơn đau tàn bạo.
Chắc chàng đã nằm đây ba tiếng đồng hồ trước khi họ đến. Không khí nóng
lên vì ánh đèn, chàng khát nước nhưng không chịu gọi. Cuối cùng cửa mở
và Munt xuất hiện. Chàng biết đó là Munt nhờ đôi mắt. Smiley đã nói với
chàng về đôi mắt của y

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.